Những bông hoa màu xanh
Tôi va phải một người lạ trên phố. “Ồ xin lỗi”, tôi
nói. Người kia trả lời: “Cũng xin thứ lỗi cho tôi, tôi đã không nhìn thấy cô”.Chúng
tôi rất lịch sự với nhau.
Nhưng ở nhà thì mọi chuyện lại khác. Tối nọ, lúc tôi
đang nấu bếp thì cậu con trai đến sau lưng. Tôi
quay người và đụng vào thằng bé làm nó ngã xuống sàn. “Tránh ra chỗ khác”,
tôi quát lớn. Cậu bé lủi thủi, cúi mặt và đi ra khỏi bếp.
Tối đó, trước khi đi ngủ, chồng tôi thì thầm: “Em có
thấy những bông hoa đang nằm ngoài cửa
không ? Buổi chiều, con trai chúng ta đã hái chúng ngoài đồng cỏ. Đó là những
bông hoa báo hiệu mùa Xuân đang đến. Con biết là em thích chúng nên đã hái và muốn làm em bất
ngờ nên đã đứng sau lưng em để làm em ngạc nhiên”. Lúc này thì tôi ngạc nhiên
thực sự và còn xấu hổ nữa. Tôi đã nổi nóng với thằng bé và giờ có lẽ nó đang buồn
lắm.
Tôi sang phòng con trai, hôn lên trán cậu bé. “Mẹ đã
thấy những bông hoa màu xanh con hái từ cánh đồng. Cảm ơn con trai bé nhỏ. Mẹ
xin lỗi con…”. Giờ thì tôi nhìn thấy cấu bé mỉm cười.
[Góc
quà tặng cuộc sống]
Làm
người nên tự lập, tự trọng, không nên bức theo gót người, nói theo miệng người.
[Khuyết
danh]
Nhận xét