Một chén gạo



Hoàng tử của đất nước sẽ ghé thăm ngồi làng xa xôi nọ. Dân làng rất hân hoan và họ nghĩ rằng những người nghèo khổ như họ đã bị lãng quên rồi. Và người vui nhất có lẽ là ông lão ăn mày. Ông không biết khi nào Hoàng tử sẽ đi qua nên trước đó cả tháng, ngày nào ông cũng ngồi bên về đường, hy vọng được diện kiến Hoàng tử cũng như được Người được bố thí. Ông có hai cái chén: một chén để đựng những cái thứ mà người ta cho và cái chén còn lại đựng gạo.

Sáng đó, Hoàng tử đến ngôi làng. Ông lão ăn mày ngồi chờ sẵn, giơ ra chiếc chén không và kêu lên: “Xin bố thí cho kẻ hèn này !”.
“Hãy cho tôi chén gạo của ông” - Đó là duy nhất mà Hoàng tử nói. Người ăn xin không thể tin được vào tai mình, nhưng ông không dám trái lời. Tuy nhiên, ông rất đắn đo vì gia tài của ông chỉ có chút gạo. Nghĩ thế, ông trút một nửa số gạo vào chiếc chén kia rồi dâng lên Hoàng tử.
Hoàng tử đổ số gạo vào túi mình, rồi lấy ra nắm vàng bỏ vào đúng nửa chén, bằng số gạo mà Người nhận được và đưa lại ông lão ăn mày. Hoàng tử không bao giờ quay lại, còn người ăn mày thì suốt đời băn khoăn tự hỏi: Điều gì sẽ xảy ra nếu ông ta đưa cho Hoàng tử cả chén gạo ?


[Góc quà tặng cuộc sống]



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn