ĐẤT NƯỚC MÌNH... (Thơ Trần Thị Lam, nhạc Vĩnh Điện)




Phổ nhạc theo nguyên tác bài thơ "Đất Nước Mình Ngộ Quá Phải Không Anh" của cô giáo Trần Thị Lam.




Nhận xét

Hợp's Blog đã nói…
ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ BỞI CÒN NHỮNG NGƯỜI NHƯ ANH .
Tám Tàng Trả lời Bài thơ cũa Trần Đức Cường
Đất nước mình quá ngộ lắm anh ơi "
"Bốn ngàn tuổi – bốn ngàn năm văn hiến
Bốn ngàn tuổi - bốn ngàn năm chinh chiến
Máu ông cha thấm đẫm núi sông này."
Và bây giờ lắm kẻ bưng bô thay
Nhận giặc thù làm bạn vàng chữ tốt
Đất nước mình lạ lắm đó anh ơi
"Dâng bánh chưng tưởng nhớ về tiên tổ
Dự án, tượng đài nước nào chả có
Sinh mạng con người tùy ở trí mình thôi."
Nhưng nước mình còn lắm dân nghèo khổ
Cơm lúc no lúc đói khóc tận trời
Chỉ cầu treo, rừng núi cao hiểm trở
Em đi học giao mạng sống Chơi vơi
Đất nước mình buồn lắm đó anh ơi
"Biển bạc, rừng vàng, cánh đồng lúa biếc
Rừng trùng điệp và biển xanh thao thiết
Những con thuyền vượt sóng tới trùng xa..."
Mà bây giờ nhiểm độc nước thả ra
Triệu con cá đã chết đầy biển cả
Rừng cũng trọc ,biển nhiễm độc Formosa
Cánh đồng xưa thiếu nước quá tiêu điều
Và anh đó vùi đầu như Đà điểu .
Đất nước mình quá sầu thuơng đó anh
"Mỗi đứa trẻ sinh ra ấm vành nôi, ngọt sữa
Di sản cho mai sau được bảo tồn, gìn giữ
Đứng trước năm châu không hổ thẹn, cúi đầu..."
Ảo giác Anh quả nhiên còn hơn thánh
Bao đứa trẻ còn đi bán từng vé số
Tuổi thơ là giáo dục đường phố không tên
Những phụ nữ bán mình để tìm sống
Di sản Việt bây giờ của HÁN -HÀN ẤN ĐỘ
" cô dâu 8 tuổi " " hậu duệ của mặt trời "
Đi nước ngoài lắm thằng đi ăn cắp
Đến tới nước nào họ cũng chán khinh khi
Mặt anh trơ nên không biết sao hổ thẹn
Không biết chữ tự trọng là chi !
Đất nước mình rồi sẽ chẳng về đâu
Nếu vẫn còn Lắm kẻ ngu như anh
Chỉ bưng bô và đội đầu kẻ ác
không biết đâu tốt xấu để phân minh
Ôm giáo điều như thằng điên bán nước
Chết đi anh để người Việt sống còn ...
Tám Tàng

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn