Giấc ngủ trên lưng anh – giấc ngủ không tròn đầy!



Ru em vào giấc ngủ... Anh đứng đó ê a… Ba mẹ đi làm xa... Em ơi ngon giấc nhé... Cô gọi anh lên bảng... Anh đọc cả lớp nghe... Cô vội đi tìm chiếu... Nhưng chiếu ở đâu ra?


Đường đến trường xa lắc xa lư, gian nan vượt qua bao nhiêu đèo, bao nhiêu suối, chân anh đi đất, sưng phù lên vì đường dài với bao nhiêu đá sỏi, nhưng vui lắm, vì anh sắp tới được trường rồi, em cứ ngủ thật ngoan trên lưng anh nhé…
Hình ảnh một cậu bé cõng em trên lưng khi đứng trước lớp đọc bài với bộ quần áo lem luốc, đi chân trần và bài thơ của một cư dân mạng đăng tải đã khiến nhiều người xúc động rơi nước mắt, không ít người cảm thấy có chút gì đó xót xa… cay cay nơi sống mũi… nghèn nghẹn nơi cổ họng…

“Giấc ngủ trên lưng anh, giấc ngủ không tròn đầy” – (Ảnh chụp/Facebook)


Bài thơ viết:
Ru em vào giấc ngủ.
Anh đứng đó ê a …
Ba mẹ đi làm xa.
Em ơi ngon giấc nhé.
Cô gọi anh lên bảng.
Anh đọc cả lớp nghe.
Cô vội đi tìm chiếu.
Nhưng chiếu ở đâu ra?
Ba mẹ nơi chốn xa.
Thương con nhiều biết mấy.
Chiều nay trời đừng lạnh….
Mẹ mang gạo về rồi !!!
Ô! thằng em tỉnh giấc.
Bỗng nó nhoẻn miệng cười.
Anh ơi em hết ngủ.
Lưng anh ấm áp ghê!!!
Chân anh không cần dép
Áo anh xẻ cánh tay
Dây địu em mẹ xé…
… Áo rách mẹ hôm xưa.
Ngày mai em lớn lên
Lưng anh gù thêm chút.
Và rồi em có biết
Em lớn dậy có anh?
…. Cứ ngày nào cũng vậy.
Anh lại cõng em đi.
Anh học thêm cái chữ.
Em hiểu được…. gật gù!!!


Ngay sau khi đăng tải, hình ảnh kèm bài thơ trên đã được lan truyền rộng rãi, nhận được rất nhiều chia sẻ và đồng cảm của cư dân mạng. Nhiều người nói rằng họ “không thể cầm được nước mắt”, cảm thấy rất thương 2 anh em và sự khó khăn vất vả của các em học sinh vùng cao, đồng thời khâm phục trước tấm lòng hiếu học của các em.


Còn nhiều lắm những “giấc ngủ không tròn đầy” 
Những em bé gật gù trên lưng anh, chị trên con đường tới trường và ngủ thiếp đi khi anh, chị ê a câu chữ trong lớp học nghèo xơ xác giữa núi rừng khiến ai bắt gặp cũng không khỏi chạnh lòng, xúc động.
Cuộc sống nghèo khó khiến các em mới 5 tuổi đã biết địu em lên rẫy. Những em bé mới chỉ vài tháng tuổi đã rong ruổi trên lưng anh chị từ khi đi nhổ từng rễ khoai, hái từng mớ rau, hái măng, kiếm củi cho mẹ,… tới khi anh chị ngồi ê a cả buổi cùng thầy cô trong lớp học.
Thường thì những em bé nheo nhóc ấy ngủ ngoan, nhưng cũng có lúc mè nheo, khóc lóc làm anh chị phải dỗ dành, có những lúc lại bất ngờ khóc toáng lên, dỗ mãi không nín, anh chị lại… lủi thủi, nghèn nghẹn chào cô ra về…

Tay cắp cặp, lưng địu em – mỗi em nhỏ là một câu chuyện với mảnh đời riêng biệt nhưng ở chúng, sự chung nhau cái nghèo khó, lấm lem trở nên đầy ám ảnh.



Em ngủ gật trên lưng chị… Ngủ ngon em nhé… Để chị chăm chỉ học bài… (Ảnh: trangdangtuan.com)


Anh địu em đến lớp… (Ảnh: ganhhangxen.vn)


Bầy em đứng trước lớp… Đợi anh chị đi học về. (Ảnh: ganhhangxen.vn)


Em có bánh ăn rồi…. (Ảnh: Blog Giỏ Thị)

Hành trình đến với con chữ đưa em đến với những ước mơ giản dị thôi mà khiến nhiều người lớn thấy như “mắc nợ” các em một điều gì đó: một chú gấu bông nhỏ xinh xắn để chơi đùa, mơ bữa cơm trưa có thịt; mơ một đôi dép cho em vượt suối, băng rừng; mơ một cái áo rét cho mùa đông bớt giá lạnh; mơ về cây cầu nho nhỏ cho đoạn đường em tới trường gần thêm đôi chút…
Ước mơ của em chỉ có bấy nhiêu thôi, không dám mơ tới những tượng đài ngàn tỷ, bởi ở nơi rẻo cao ấy, các em đã có “tượng đài” của mình rồi – tượng đài “Anh cứ địu em như thế nhé, địu cả ước mơ cho quê mình hết nghèo…”.

Anh em mình cũng chơi “ô tô gạch” nhé… (Ảnh: Blog Giỏ Thị)



Lưng chị thật là êm… (Ảnh: Blog Trần Đức Mạnh)


Chị em mình cùng đi bán hàng nào, chỉ một chút nữa là mình về nhà thôi… (Ảnh: tiin.vn)


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn