Vợ tôi



Yêu nhau từ thủa còn thơ
Giờ em là vợ còn anh là chồng
Cuộc sống dù có long đong
Sắc son sau trước một lòng thuỷ chung
Nghèo khó mình cùng chung lưng
Đồng tâm tát cạn biển Đông khó gì!?
Thân gầy tần tảo sớm khuya
Một sương hai nắng ngại chi nhọc nhằn
Ngày nào tóc vẫn còn xanh
Mà nay tóc bạc trán nhăn da mồi
Vẫn trọn tình đẹp lứa đôi
Trăm năm thắm mãi duyên tôi và người
Người ơi! Nếu yêu rồi…
Chớ để buồn lòng trai nơi xa xôi!
Trời ơi tôi quá là ngu
Rước ngay một ả chuột chù ở chung
Ngày nao khi đất nước hết binh đao giữa đoàn hùng binh có tôi đi …đầu hàng
VA : Em cảm ơn chị rất nhiều về góp ý của chị.
Có lẽ tối qua, vừa ăn cơm vừa viết thơ nên đánh lộn chữ đó! “tần tảo” thì lại thành “tảo tần”, nhịp thơ bị ngang!! Em sửa lại cho đúng rồi
Còn câu cuối thì em chỉ sửa từ “Ngàn năm” thành trăm năm thôi!
Chứ để nguyên cả câu của chị thì nghe không vần.
Một lần nữa cảm ơn chị Tố Linh rất nhiều!!
Người ơi! Nếu yêu rồi…
Chớ để buồn lòng trai nơi xa xôi!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn