Gửi một người em từng theo đuổi
Thật khó để trả lời anh nhỉ? Bởi trái
tim không có lý lẽ và cảm xúc lại quá mơ hồ để diễn đạt thành lời. Chỉ
biết rằng đôi khi ta chọn một bàn tay không hề ấm, một trái tim ít rung
động và một người làm ta tổn thương mà chẳng hề suy nghĩ. Lý trí không
cản được trái tim, bởi máu chảy vào tim trước khi đến não để nuôi sống
niềm tin cùng những hi vọng hư ảo và mong manh.
Mọi người thường hỏi em tại sao lại chọn anh? Ảnh: internet
Bởi thế, nếu em thực tế hơn thì đã hiểu rõ
rằng mình không nên chọn ở bên anh. Nhưng trái tim cứ bướng bỉnh thích
làm theo ý mình, bởi em quá cảm tính và mộng mơ. Để giữa bao người lướt
qua dòng đời em lại chọn người bước đi không ngoảnh lại. Để em cứ ngây
dại bấu víu những mơ hồ thoáng qua, xót xa, ứ nghẹn. Cứ tự đau, tự khóc
rồi tự cười...
Sao em cứ làm con rối cho cảm xúc của mình
giật dây, rồi chính những nỗi đau này lại làm đầy thêm. Cứ thế vòng
tròn cảm xúc – hành động – nỗi đau quay vòng em những tháng ngày mòn
mỏi. Người ta bảo yêu nhau vì lý do gì thì sẽ ra đi khi hết điều đó...
Em yêu anh chẳng bởi điều gì nên em nghĩ
sẽ quên anh thật nhanh. Vậy mà thật khó. Anh đã bước đi mà sao trong tim
em hình bóng ấy mãi còn? Ai đó nói với em, đừng nhung nhớ nữa, đừng
hoài mong nữa, hãy quên anh đi và yêu người khác vì nhớ càng lâu, lòng
càng đau thêm thôi. Em đã từng tự hứa với lòng mình sẽ chẳng nghĩ về anh
nữa, sẽ chôn chặt sâu trong trái tim như là kỷ niệm. Rồi thời gian sẽ giúp em xóa lành những vết thương đó nhưng em vẫn chưa làm được.
Hôm nay, một ngày nắng hanh hao, em cho
phép mình nhớ anh thêm lần nữa. Để ngày mai, em sẽ coi anh là một người
bình thường như bao người khác em gặp trong cuộc đời, có thể là một
người bạn, cũng có thể là người dưng. Rồi khi vết thương lành, miệng lại
mỉm cười bước tiếp và trao trái tim cho người khác xứng đáng hơn. Người
đó sẽ yêu em bằng cả trái tim…
[Dailyinfo]
Nhận xét