Trên đường đời rồi ta sẽ gặp lại nhau


Xa anh cả ngàn cây số, em vẫn không thể đặt tên cảm xúc của mình. Cũng có lúc em muốn chạy tới và nói "Em yêu anh". Cũng có khi em thấy đôi mắt anh nói "Anh yêu em".
Nhưng tất cả cũng chỉ là "em muốn" và "em thấy đôi mắt anh nói". Thật buồn...
Nhưng hiện tại thì không. Bây giờ với em, tất cả chỉ còn là những kỉ niệm đẹp...
Anh nhớ mình quen nhau thế nào không? Qua một cái hợp đồng anh nhỉ? Trong một lúc cần tiền, em đã “xúc tiến” hợp đồng ấy. Thế là mình hẹn gặp qua Internet. Em chưa bao giờ nghĩ “bên B” lại là một người miền Trung như anh. Và cũng chỉ vì giọng miền Trung khó nghe ấy mà mọi thứ trở nên khá rối rắm.
Trên đường đời rồi ta sẽ gặp lại nhauEm tin. Trên đường đời, mình sẽ lại gặp nhau, anh nhỉ? Ảnh: internet
Em còn nhớ khi đó là tối mùa đông, rất lạnh. Em ra chỗ hẹn đúng giờ và đứng kiên nhẫn run lên trong cái rét. Nnhưng 30 phút… không thấy anh đâu. Thật bực và em đi về nhà...
Mọi bực tức và hằm hè, em trút hết cơn giận lên con bạn trong cú điện thoại "không may" gọi tới. Em đâu biết rằng lúc đó “bên B” - là anh cũng đang đứng run lên trong cái rét đợi em -“bên A”. Thì ra giọng miền Trung của anh đã làm mọi thứ nhầm lẫn. Cũng may cuộc gặp lần sau đã diễn ra êm đẹp. Em nhớ mãi những cử chỉ rụt rè của anh khi anh đến nhà em hôm ấy.
Và anh vẫn nhút nhát, rụt rè mỗi khi gặp em sau này. Em không bao giờ quên cứ mỗi khi anh nói gì với em là anh lại lắp bắp, lại không dám nhìn thẳng vào mắt em.
Vẫn còn nhớ cả khi anh sốt sắng, lo lắng cho em và đã bị em xua đuổi đến lạnh lùng. Rồi em lại hối hận…
Rồi có lần anh dám vứt bỏ cả sĩ diện của một thằng con trai chỉ vì không muốn em phải buồn. Rồi những lúc anh dám nhìn sâu vào mắt em, song, chỉ là những lúc lặng im quá dài… Em luôn là người quay đi trước.
Vậy mà mình cũng chưa bao giờ dám nói gì về tình cảm của nhau, anh nhỉ? Chỉ có những lúc em thấy mình hạnh phúc “được cầm tù trong đôi mắt nâu” (lời ca khúc Đôi mắt ) của anh.
Bây giờ, mỗi đứa một nơi. Anh về quê anh, miền Trung đầy nắng và gió. Em vẫn ở thủ đô ồn ã náo nhiệt, nơi em sinh ra và lớn lên. Nhưng em tin. Trên đường đời, mình sẽ lại gặp nhau, anh nhỉ? Em sẽ vẫn gọi anh là Mr như ngày nào.
[ TTO]

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn