Sao không phải là anh ?





Anh gửi cho em món quà Hà Nội
Chút heo may gói vội vào vần thơ
Và gửi thêm mấy giọt nắng vu vơ
Dư âm của tàn thu sau  mùa úa lá….

Gói thêm nữa cho em
Những nồng thêm ngọt lạ,
Của mứt rừng hương vị sấu và mơ
Gửi thêm cho em một chút thẫn thờ,
Của dòng đời đang đi vào quên lãng..

Cầm gói quà chiều Đông chạng vạng
Lòng nhủ lòng lai láng một hồn thơ,
Trùng khơi kia xa lắm mịt mờ,
Nếu em hiểu chớ hững hờ em nhé…

Em thông báo nhận gói quà rất nhẹ,
Nhưng lòng em sao cứ xuyến xao,
Sao trong em nỗi nhớ cứ cồn cào,
Những hình bóng một thời đã cất sâu vào dĩ vãng.

Em tự hỏi sau hoàng hôn có là trăng sáng,
Để dòng đời lại láng trong em,
Để bờ môi lại cháy bỏng khát them,
Những ước mơ nén dồn trong câm lặng ?

Đi giữa dòng người sao em thấy trống vắng
Hỏi ngoài kia có im ắng thế này,
Uống men đời em rạo rực mê say,
Nhưng người trao quà không phải là anh thế nhỉ…!!!


[THH]

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn