Một nửa



 
Năm tháng đã lọc đi điều quên nhớ
Một chiều đông tia nắng nhỏ tình cờ
Đến vội vàng rồi biết mất như mơ
Rét tràn tới, gió lạnh lùa khe cửa

Có phải đời chỉ cho một nửa
Nửa vầng trăng gầy guộc giữa cành khô
Nửa dòng kênh tối sẫm một bên bờ
Nửa bước tới, nửa ngờ đường xa quá.

Đêm lặng lẽ hạt sương buông trên lá
Ngỡ mắt mình có giọt nước rơi ra
Có còn không, một nửa ở trong ta
Hay ký ức đã vỡ thành trăm mảnh



[NHG]

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Muốn

Chuyện lạ như thật?