Thu buồn




Thu về xào xạc lá vàng rơi
Lất phất mưa bay vắng bóng người
Bến bãi xa xa thuyền vẫy gọi
Dòng sông hờ hững – cánh hoa trôi…

Thu đến làm rời những cánh vàng
Con đò sông ấy vội sang ngang
Gió se lành lạnh – buồn man mác
Bến cũ – đò xưa, trót nhỡ nhàng…

“Mảnh hồn Xuân”
Thơ tình


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn