Cây trứng cá


Tôi kể bạn nghe về cây chùm ruột sân nhà mà không nhắc gì đến cây trứng cá thì chẳng công bằng chút nào cả. Ví như cứ thương yêu khen ngợi nàng Kiều xuân sắc mặn mà lại quên mất nàng Vân cũng trang đài không kém. Chả thế mà cụ Tố Như đã phải nhắc trước rằng: “Mai cốt cách, tuyết tinh thần. Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười” đó sao? Vậy thì… nàng Thúy Vân thời thơ ấu của tôi đây…
Cây trứng cáCây trứng cá cành nhỏ, nhánh ngang và xoè tán rộng che phủ cả một khoảng sân mát rượi. Ảnh: internet
Khác với cây chùm ruột to lớn đầy vẻ vững chãi. Cây trứng cá cành nhỏ, nhánh ngang và xoè tán rộng che phủ cả một khoảng sân mát rượi. Lá cây trứng cá nhỏ mặt trên phủ lớp lông tơ mươn mướt. Khi cây bắt đầu nở những cánh hoa trắng xòe cánh mỏng mảnh lớt phớt nhụy vàng là biết mùa kết trái đang đến. Không hiểu sao có những loài hoa rất đẹp, rất kiêu sang nhưng lại không làm tôi da diết nhớ như những cánh hoa trắng dịu dàng đơn sơ này. Hoa trứng cá đậu trên cành không được bao lâu thì rụng, khi cơn gió thổi qua những cánh hoa trắng bay tơi tả trên sân như từng đàn bươm bướm trắng đang bay trong trời rộng. Mỗi buổi sáng ra sân tôi hay để ý nhìn những cánh hoa trắng rơi vương vãi trên nền đất mà thấy thương thương tiếc tiếc cho một đời hoa quá ngắn ngủi. Có lẽ vì hoa đã mang sứ mệnh thiên phú không sống cho đời riêng mình nên khi cánh hoa cuối cùng vừa rời cuống là trái đã thành hình. Trái trứng cá tròn trĩnh màu xanh lục, nhỏ bằng đầu ngón tay. Trái trứng cá còn xanh là trò chơi thú vị của bọn con trai. Chỉ cần một ống tre nhỏ, một đầu kia là thanh gổ tròn có độn cao su mềm là được một cây súng để chơi trò bắn nhau rồi. Vào mỗi buổi chiều, học xong bài vở, lũ trẻ quanh xóm lại tụ tập quanh nhà để trèo cây hái trái và chơi bắn súng bằng trái trứng cá. Tiếng lốp bốp nổ giòn dã cùng với tiếng cười trẻ thơ sao đáng yêu chi lạ.
Trong khi bọn con trai cứ thích chơi rượt đuổi chạy nhảy đùng đùng như đang tập trận thế kia thì các cô bạn hàng xóm của tôi lại hay chơi nhảy dây, đánh chuyền, bán hàng dưới gốc cây này. Chúng tôi dùng cây tre dài, trên đầu là một vòng kẽm bao quanh cái túi nhỏ để móc những trái chín ở trên cao. Khi trái chín đổi từ màu vàng qua đỏ, có khi tím thẫm căng mọng nước mang vị ngọt lịm. Tôi yêu cái sắc màu dỏ cam rực rỡ của trái trứng cá chín xen lẫn trong chùm lá xanh biếc ở trên cao kia. Trưa nắng hè, nằm ngó nghiêng qua song cửa chợt hương trái chín thoảng qua thật dịu. Vào mùa trái chín, chim chóc nương theo hương kéo về ăn trái ríu rít trên cây. Chúng cũng khôn vô cùng biết chọn lựa những trái chín đỏ ngọt ngào để ăn. Có lần tôi còn nhìn thấy một con chim ngậm trái trứng cá chín đỏ trong miệng mớm cho một con chim khác trông thật đáng yêu. Tôi không thích ăn trái trứng cá nhưng rất thích nhìn ngưòi ăn. Tôi có một người cô rất đẹp. Cô có một nhan sắc, mái tóc và dáng dấp của người thiếu nữ trong những trang bìa báo Tuổi Hoa ngày xưa của họa sĩ ViVi. Mỗi khi đến nhà, cô tót lên ngay trên cây trứng cá ngồi vắt vẻo giữa chạc ba của thân cây, vừa ăn vừa ném trứng cá vào chúng tôi đang chạy loanh quanh ở dưới sân rồi cười giòn tan. Khi lớn lên, hình ảnh ngây thơ ấy vẫn luôn đọng trong tâm trí tôi với niềm mơ ước được làm họa sĩ để tôi có thể giữ mãi những mảng mầu ký ức tươi đẹp ấy của thời thơ ấu.
Mơ ước vẫn luôn là mơ ước nhưng hình như ranh giới giữa một tôi-trưởng-thành và một tôi-còn-bé cũng chẳng khác xa nhau là mấy. Vào những buổi chiều mưa bay, gió liêu xiêu thổi như buổi chiều nay, tôi thấy mình vẫn là con bé con của ngày nào thích lang thang thơ thẩn dưới bóng mát thiên đường của cây trứng cá năm xưa.
[Nguyên Tú My]

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Muốn

Chuyện lạ như thật?