Tôi ru em ngủ


Đêm qua, lặng đi... Qua phone có tiếng khóc, mắt cũng thấy cay cay và lòng buồn. Và cố dỗ giấc ngủ cho mình, mình hóa là người em của chính mình.
Ngủ đi em, một giấc ngủ bình yên khi em cũng như trẻ thơ. Ảnh: internet
Cảm giác thanh thản, không biết vì sao nữa mỗi khi nghe đến những điều mà người ta cho là bất ngờ hay sẽ làm cho chính mình sẽ buồn. Chỉ nghĩ sao lại phải buồn, sao lại làm lòng người khác bận tâm, sao lại không chỉ là cảm giác nhẹ nhàng và thanh thản...? Ít ra sẽ không làm trầm trọng và nặng nề mọi thứ, ít ra trong những lúc cuối sẽ luôn giữ lại điều gì đó thật tốt đẹp cho nhau.
À ơi, tôi ru em ngủ... Ngủ đi em, một giấc ngủ bình yên khi em cũng như trẻ thơ khi em không vướng bận lòng trần, sải chân bước đi thênh thang trong giấc mơ ngàn dặm... Nơi đó có những áng mây bồng bềnh đầy thanh âm của gió, có biển cả thanh bình, có ánh nắng dìu dịu, có cả người yêu em và em yêu. Thế giới quay tròn những vòng xoay và những mối quan hệ đan xen, hãy giữ cho em những người bạn tuyệt vời, hãy giữ cho em những người em yêu thương.
Giấc ngủ với tôi lúc nào cũng thật quý giá. Trong đó tôi mường tượng được cánh tay ôm lấy người thương, thấy sự ấm áp mỗi khi nép mình trốn cái lành lạnh đêm khuya, mơ thấy gia đình ruột thịt luôn bên cạnh dù thời gian có trôi xa, mơ thấy thế giới mới yên lành... Mơ thấy ngày bình yên hạnh phúc đơn giản chỉ là nụ cười của ai đó thấp thoáng dễ thương...
Tôi sẽ đi thật nhẹ, em ơi hãy ngủ ngon...
[Chaobuoisang]

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn