Xuân đã về
Xuân đã về, hoa tươi đua sắc, lòng người xốn
xang. Xuân về là lúc lòng thư thái, cũng là lúc ngẫm nghĩ, về
hoa và về anh.
Mùa xuân hoa cải cũng vàng.
Bờ đê nhuộm nắng ai mang về trời
Xuân đã về, rau nở thành hoa. Từ bé, khi còn ở ngoại
thành em đã mê những ruộng hoa cải cúc vàng rực rỡ như hoa hướng dương.
Em cứ nghĩ rằng chỉ mỗi mình mình để ý đến những ruộng hoa giản dị mà
đẹp nồng nàn nhường ấy. Em say sưa ngắm trước khi những người nông dân
làm đất trồng rau vụ mới. Cải xanh thì ít được thấy hơn và em cũng mê
hơn vì khác với cải cúc, hoa cải xanh chỉ có một màu vàng thuần khiết,
mê nhất là những thảm hoa nào còn sót nhiều lá xanh xen lẫn với hoa vàng
biếc.
Xuân đã về, muôn hoa đua nở. Ảnh: internet
Xuân về đào trổ lá, ra bông. Có lẽ em yêu đào, yêu xuân
nhất vào khoảnh khắc nhìn thấy những cành đào đầu tiên trong năm. Người
ta chở đào bằng xe đạp ra thành phố bán nhằm kiếm những đồng thu nhập
đầu tiên cho Tết. Người bán đào chỉ cắm cúi đi nhưng cũng không nỡ giấu
những nụ hoa khoe sắc thắm. Lúc đó em biết mùa xuân về, lúc đó em biết
mình vừa trải qua một năm, đã mất đi một cái gì đó và sắp đón nhận một
cái gì khác.
Tôi lại đến!
Tìm mắt em cười trong nắng
Có gặp hay không?
Xuân đã về, violet nở tím cả góc chợ. Gần đây em chỉ
được nhìn hoa này ngoài chợ Tết. Hồi học cấp hai, bên cửa sổ lớp em là
ruộng hoa violet tím bạt ngàn, tím ngăn ngắt. Hồi đó đất của Hà Nội còn
rộng lắm, đủ rộng cho hoa khoe sắc, đủ chỗ cho người ngắm hoa. Với em
những chùm hoa tím li ti này chính là hoa của mùa xuân, chỉ mùa xuân mới
thấy. Những bông hoa tím được chắt lọc từ đất, sắc màu đậm đà tốt tươi
nhưng chỉ cần kém nhẹ tay một chút là hoa có thể lìa cành, rơi rụng. Anh
nhớ hồi chúng mình đi An Hải không? Anh dẫn em ra cánh đồng
hoa mua cho em một ôm lớn rồi bỏ mặc cho em tự tìm hướng về. Em chịu
chết. Anh giả vờ chỉ cho em lối đi rồi lại hét: "Không phải, hướng này
cơ". Xung quanh em là hoa và anh. Em quên lối về.
Xuân đã về, hoa dơn lộng lẫy ngự trị trong căn phòng ấm
cúng. Có nhớ đã mấy cái Tết anh mua dơn cho em không? Có lẽ dơn quá
trang trọng nên mọi người không chơi hàng ngày. Nhớ chỉ chọn cho em dơn
trắng, hồng, vàng và đỏ tươi thôi anh nhé. Nhỡ lúc người trầm ngâm thì
còn có hoa thật tươi sắc, nhuận hương làm bạn.
Xuân đã về, violet nở tím cả góc chợ. Ảnh: internet
Anh nghĩ gì khi xuân đã về, anh yêu? Gần đây có khi nào
ngắm hoa đẹp mà trong lòng anh vui trọn vẹn? Có năm nào anh đi mua hoa
Tết mà không thấy nản vì chuyện tắc đường, kẹt xe? Kể cũng chán anh nhỉ.
Làm sao thoát khỏi suy tư chuyện cơm áo, gạo tiền? Làm sao hết lo con
cái không ngoan? Làm sao để bố, mẹ, người thân được bình yên, sung
sướng? Em cũng thấy mình điều tiết suy nghĩ, tình cảm kém lắm, vận vào
mình những tâm trạng đâu đâu, nhiều lúc tự hỏi liệu có đáng không?
Xuân đã về, may cũng còn những lúc xốn xang. Em cũng
chẳng cầu toàn mong mình thành người khác. Chỉ cố tự thay đổi mình, cố
có những phút chỉ nghĩ đến niềm vui.
Em mong mình mạnh mẽ như hoa hướng dương, biết chắt lọc
từng niềm vui cuộc sống, biết nhân lên những sợi hạnh phúc mỏng mảnh
chứ không dễ mất tinh thần.
Em mong mình sáng suốt như hoa lan, biết tự hào về bản thân mình, về sự khiêm tốn và lòng chung thủy, biết những gì xúc cảm nên bỏ qua và những gì nên đọng lại.
Em mong mình kiên nhẫn như hoa sen, không giờ phút nào quên cố gắng vượt qua hoàn cảnh khó khăn để đạt được ước nguyện.
Em mong mình dịu dàng như hoa cỏ, hoa bay bay dập dờn, man mác. Hoa đáng yêu, hoa giúp làm dịu lòng người mà vẫn đẹp say mê.
Em mong mình biết loài hoa anh thích, biết cách giúp
anh vượt qua những mệt mỏi đời thường, biết cùng nhau có những phút giây
thanh thản trọn vẹn trong bộn bề nỗi lo.
[Ngôi sao]
Nhận xét