Thật Ra Anh Chẳng Hề Xứng Đáng
Cảm ơn anh vì đã từ chối rất khéo léo rằng “anh không xứng với em".
Chỉ còn vài ngày nữa thôi là đã kết thúc một năm với
thật nhiều xáo trộn. Từ chuyện học hành, công việc đến chuyện bạn bè hay
tình cảm cá nhân, tất cả đối với em đều có quá nhiều biến động. Khép
lại một năm đầy xáo trộn bằng tâm trạng rất nhẹ nhàng, hy vọng năm sau mọi thứ đều sẽ có chuyển biến hơn.
Em đã từng rất đau khổ khi anh đi lấy người con gái khác. Ảnh: internet
Tuy đã hơn hai mươi tuổi đời rồi nhưng có lẽ năm nay là
cái năm mà chuyện tình cảm không được như ý muốn nhất. Lần đầu tiên em
không tự chủ được tình cảm của mình và cũng là lần đầu tiên em bị người
khác từ chối. Dù sao thì cũng cảm ơn anh nhé – người đã từ chối em một
cách rất ư là lịch sự rằng: “Anh xin lỗi, nhưng có lẽ anh không xứng
đáng với em”.
Hồi đó em còn quá ngây thơ nên chưa ngộ ra được ẩn ý
trong những lời anh nói. Em cứ ngỡ rằng vì anh cảm thấy tự ti về “một
thời nông nổi” của mình thật nên mới thẳng thắn từ chối em. Em tìm đủ
mọi cách để níu kéo và giải thích cho anh hiểu rằng tình yêu
của mình không hề bị ảnh hưởng bởi những thứ điều mang tên quá khứ. Em
những tưởng chỉ cần sống tốt ở hiện tại và cùng nhau đắp xây tương lai
thì đó là hạnh phúc, có ai ngờ anh lại trả lời rằng: "Đôi khi con người
ta vẫn buộc phải chịu trách nhiệm với những lỗi lầm mà quá khứ đã gây
ra".
Anh quay lại với quá khứ của anh, bỏ mặc em bơ vơ đứng
đó. Lần đầu tiên trong đời mình em làm “cái cọc” để đi tìm một “con
trâu”, ấy vậy mà chẳng ngờ con trâu đó đã bị ràng buộc bởi một chiếc cọc
khác. Tình yêu trao đi mà không có người nhận, vì thế em đành ngậm ngùi
giữ lại nó cho riêng mình. Cảm giác buồn thì cả đôi ta cùng biết nhưng
cảm giác đau thì có lẽ chỉ riêng mình em phải nếm mà thôi.
Những ngày tháng ấy đối với em quả thực rất khó khăn.
Lần đầu tiên em đi tỏ tình với một người đàn ông khác và kết quả nhận
được chỉ là sự hối hận vì đã phá vỡ nguyên tắc sống của mình. Giá mà em
biết kiềm chế tình cảm của mình hơn một chút thì hay biết mấy. Nếu như
vậy có lẽ em sẽ không phải khó xử, có lẽ em sẽ chẳng phải hối hận giống
như em đã từng.
Cuối cùng em nhận ra rằng anh chẳng hề xứng đáng. Ảnh: internet
Suy cho cùng thì có lẽ tất cả những lời anh nói chỉ là
một sự che đậy. Anh khéo léo lắm khi đã khiến một đứa con gái tạm gọi là
học cao hiểu rộng như em cũng bị hiểu nhầm. Ai cũng nghĩ rằng anh tử
tế, ngay cả em cũng tưởng anh là người đàn ông tốt khi cự tuyệt em để
quay về chịu trách nhiệm với quá khứ của mình. Nhưng sau khi hiểu ra bản
chất của vấn đề thì em lại thấy coi thường anh nhiều lắm. Anh cũng
giống như vô số người đàn ông khác: thực dụng, giả dối và tầm thường.
“Anh không xứng với em” hay chính anh tự so sánh rồi đánh giá
rằng em mới là người không xứng. Cô gái ấy xinh đẹp và gia đình cũng
sung túc lắm, vì thế anh sẽ có một cuộc sống tốt đẹp, một công việc an
nhàn nếu như chấp nhận cưới cô ấy về. Em cũng hơi tò mò rằng sau này anh
sẽ xử trí ra sao khi đứa trẻ anh đang “chịu trách nhiệm” kia ra đời mà
tính cách và hình hài không giống với bố nó. Liệu người ta có cho là anh
cao thượng khi chịu đứng ra làm “bia đỡ đạn” hay họ sẽ phỉ nhổ vào mặt
một kẻ đớn hèn, cơ hội giống anh?
Cuộc đời đôi khi giống như một vở kịch, có những chuyện
tưởng chừng như không thể, ấy vậy mà lại vẫn diễn ra. Em đã bị sốc khi
biết được những tin động trời ấy, nhưng rồi cuối cùng lại cảm thấy mình
may mắn vì đã chẳng dính dáng tới anh. Cảm ơn anh vì đã từ chối rất khéo
léo: “anh không xứng với em”, để cuối cùng em biết rằng điều ấy hóa ra
lại là sự thật.
Một năm vừa qua đối với em có quá nhiều biến động. Chỉ
vẻn vẹn có một năm mà trong em nảy sinh tất cả mọi cảm giác, từ cảm mến
đến thích, yêu và sau đó là khinh bỉ, coi thường. Nhưng may mắn thay vì
cuối cùng em cũng chẳng hề cảm thấy tiếc nuối, thứ cảm giác còn sót lại
lúc này là rất đỗi nhẹ nhàng. Em không còn bận tâm nhiều về một người
đàn ông chẳng xứng đáng. Biết đâu chừng sau khi năm này kết thúc lại mở
ra một năm mới sáng lạn hơn chăng?
[Xaluan]
Nhận xét