Tết Và Những Hoài Niệm
Câu chuyện tôi kể xảy ra cách đây khoảng 25 năm. Lúc
đó, tôi còn bé nhưng dường như cứ đến Tết, những kỷ niệm đó lại ùa về.
Tôi muốn gửi tặng câu chuyện này đến bà nội, bố mẹ, em trai như để mãi
nhớ về quá khứ xa xôi…
Tết và những hoài niệm: Mới tháng chạp mà trời đất đã vào xuân. Ảnh: internet
Mùng một tháng chạp…
Thế là đã bước sang tháng cuối cùng của năm. Tết dường
như đến quá sớm. Tôi biết được điều đó khi thấy bố tôi vội vã chở xe đạp
những bao tải hương liệu cuối cùng trong năm, nào quế, hồi, thảo quả,
xuyên khung… Cuối năm có khác, thứ nào cũng tăng một hai giá trong khi
giá hương lại không được phép tăng. Vì cần phải giữ chữ tín với người
mua. Nhưng biết làm sao được, đã bao năm rồi đến tháng này cả nhà chỉ
lấy công làm lãi.
Sau khi trộn nguyên liệu xong, chuyển cho thợ xe hương.
May trời khô ráo, hương khô nhanh. Cả nhà vội vã đóng gói. Bố ngồi đếm
hương, mẹ gói dán nhãn, tôi làm nilon (bao nilon bên ngoài bó hương), em
tôi ngồi buộc từng chục. Mỗi tối, bố thường quy định hai chị em đủ
1.000 bó thì đứng dậy. Tôi không biết mình đã làm hết bao nhiêu thời
gian chỉ biết khi đứng lên, trời đã rất khuya, mình đau ê ẩm, chưa vào
giường mắt tôi đã nhắm tịt. Nhưng tôi thấy vui làm nhiều có nghĩa là bán
được nhiều, hứa hẹn một cái Tết đầy đủ…
Rằm tháng chạp…
Từng thứ cứ dần xuất hiện trong nhà. Tất cả đều là những thứ chuẩn bị
cho Tết. Chiều muộn, bà nội bán hàng từ chợ về xách theo cải làn, một
miếng bóng bì, bó măng khô, ít mộc nhĩ, nấm hương, cả miến dong nữa chứ…
và tiếp đến là gà. Gà thường được mang từ quê lên sớm, rồi nuôi vỗ béo
một hai tuần. Gạo nếp, lá dong, đỗ xanh, thịt lợn phục vụ cho món bánh
chưng đã đầy đủ. Khó khăn đến mấy bà tôi cũng phải gói đủ 30 cái. Rồi
cuối cùng là hoa quả, bánh mứt. Quả thường là chuối xanh, phật thủ, cam,
hồng xiêm… miễn sao ít nhất có 5 loại để bầy ngũ quả.
Trừ gà để ngoài sân, còn lại tất cả được "ttích cóp"
dần trong cái thùng gỗ to kín mít mà chỉ bà tôi có chìa khóa. Bà chọn
lựa cẩn thận lắm, cất đi cũng nhẹ nhàng, cứ như sợ hỏng mất. Cũng đúng
thôi, thứ gì lúc đó cũng đắt, mà nhiều khi muốn mua lại chẳng có. Tôi đã
đứng rất lâu trước cái tủ kính bà bày hộp mứt. Nó có hình bầu dục trong
suốt, lộ ra rất nhiều loại mứt thơm ngon như mứt dừa, mứt quất, mứt
gừng… nhưng thích nhất là có quả táo tàu. Loại quả mà tôi rất thích,
nhưng chỉ có 4 quả trong khi bà tôi có 6 đứa cháu. Ngày nào tôi cũng chỉ
loanh quanh bên bà, thật ngoan để mong bà chia cho tôi trước nhất…
Tết và những hoài niệm: 28 Tết, hôm nay cả nhà gói bánh chưng. Ảnh: internet
28 Tết…
Hôm nay cả nhà sẽ gói bánh chưng. Từ sáng sớm trên mảnh
sân gạch đỏ, mẹ vo gạo, đãi đỗ, rửa lá dong, thái thịt ướp hạt tiêu để
gọn gàng đâu ra đấy. Bố và các chú chuẩn bị củi, lửa, thùng phi. Bà nội
rải cái chiếu hoa ra giữa nhà. Lần lượt từng thứ được đưa lên. Rá đỗ
xanh vàng ươm, đỗ chín nắm từng nắm nhỏ (mỗi nắm vừa đủ một cái bánh),
gạo nếp vo sạch cao có ngọn, lá dong xanh mướt mải sạch bong, bát thịt
thơm phức nửa nạc nửa mỡ, lạt tre tinh tươm. Bà ngồi khoanh tròn, đặt
chiếc mâm nhỏ trước mặt. Lần lượt bà đặt lạt, xếp lá, dùng bát con đong
gạo nếp. Sau đó đến lượt một bát gạo, một nắm đỗ, một miếng thịt gọn
gàng ở giữa, tiếp tục một nắm đỗ, một bát gạo.
Bà thoăn thoắt, gói, buộc, vỗ, từng chiếc bánh hiện ra
lần lượt. 30 cái chỉ gọn trong hơn tiếng đồng hồ. Bánh bà gói to, cao
thành, vuông vắn. Chúng tôi chỉ chực để chờ đợi nhưng chiếc bánh con mà
bà gói cuối cùng. Bà chỉ gói 6 cái cho 6 đứa cháu, cái nào cũng nhiều đỗ
và thịt hơn. Bố và cái chú lần lượt xếp vào cái thùng phi to trên để
chậu nước nóng. Lửa củi đượm bùng cháy. Chúng tôi xúm xít xung quanh để
nghịch lửa và nướng ngô khoai. Thường chúng tôi vùi khoai trong đống củi
lửa. Nhanh lắm, củ khoai chín rộm, vàng ươm, đầy mật. Nghĩ đến đã ứa
nước miếng. Chúng tôi vội vã bẻ, vội vã ăn lắm khi bỏng cả tay… Một lát
cả lũ trẻ con ngủ gục còn người lớn vẫn tiếp tục những công việc còn lại cho hết đêm.
29 Tết…
Bánh chưng dỡ được xếp cẩn thận thành từng hàng, dùng
một tấm phản gỗ cũ đè lên cho ra nước và bánh được dền. Các chú thu dọn
thùng, cọ sân cho sạch. Mẹ cặm cụi nấu các món ăn như nấu măng, muối dưa
kiệu, ngâm bóng, đồ xôi, mổ gà, rán thịt… Nhà tôi nhiều việc lắm vì là
dòng trưởng, các gia đình là em của bố sẽ tụ tập về ăn Tết từ chiều 30
cho đến hết mùng 4. Bố bơm nước lên tầng để cọ rửa nhà cửa, kê bộ bàn
ghế cổ ra giữa nhà, quét dọn bàn thờ. Việc này bố làm rất cẩn thận và
chu đáo.
Đầu tiên, bố chuyển hết đồ thờ xuống sập, lau từng thứ
bằng khăn sạch và rượu gừng. Đồ đồng dùng tro đánh thật bóng và xếp lại
cẩn thận theo đúng vị trí. Tiếp đến, bố bầy mâm ngũ quả, chiếc mâm bồng
đỏ bán kính 50cm, bày đủ 4 nải chuối xanh to làm đế, tiếp đến là bưởi
bòng nằm chính giữa, xung quanh là các loại quả nhỏ cam, hồng xiêm, ớt
xanh đỏ xen kẽ. Trên cùng là trái phật thủ xòe đủ các ngón như để chở
che.
Chiếc phản thờ rải chiếu đỏ mới tinh. Một góc bày chiếc
mâm có đủ hoa quả bánh kẹo, đây là mâm cúng giao thừa. Chính giữa là
mâm ngũ quả. Góc còn lại là mâm cỗ ngày tết. Xong xuôi bố thường đứng
rất lâu ngắm nghía. Gần 3 giờ chiều, bố mẹ cho hai chị em ra chợ hoa.
Chợ hoa Hàng Lược tập nập lắm, nhưng người mua ít người bán nhiều. Đào
nhiều, đẹp mà đắt vì thế gia đình tôi cũng chỉ chọn được hai cành đào
nhỏ cánh ban thờ và một ít hoa violet...
Tết và những hoài niệm: Giao thừa… Pháo đì đùng nổ… Ảnh: internet
30 Tết…
Bánh chưng từng đôi được buộc lạt treo lên xa ngang.
Bát đũa để từng mâm gọn gàng, xôi thổi thơm phức. Gà mổ sạch sẽ. Việc
cuối cùng của mẹ là gói giò xào và làm món quay. Mẹ thái mỏng tai lợn,
mộc nhĩ, xào cùng nước mắm, hạt tiêu trút vào lá dong bầy sẵn ở mâm,
gói, nẹp cận thận và cũng treo lên. Quay là món cổ truyền ở gia đình
tôi. Nghe đâu đây là món bên quê ngoại của bà nội. Thịt ba chỉ để nguyên
miếng to ướp riềng vàng ươm, sau đó buộc lạt vòng quanh cho chắc rồi
đưa vào chảo rán. Khi ăn thái miếng mỏng. Miệng thịt mỡ nạc ăn mãi không
ngán thơm mùi riềng. Cơm nước là việc của mẹ. Nhiều việc lắm, thứ gì mẹ
cũng đều tự làm hết, từ thái đu đủ làm nộm đến làm mọc, nấu thịt đông.
Tôi là con gái mà cũng không phải làm gì. Giờ đã lập gia đình, Tết nhất ở
nhà chồng đơn giản, nghĩ lại mới thấy thương mẹ biết bao…
Trưa, bố vội vàng chở hai chị em ra cửa hàng sách. Mỗi
năm chúng tôi chỉ được mua hai quyển mà thôi. Các cô bán hàng đã quen
với việc chúng tôi là những người "chốt hạ" nên chỉ cười mà giục "Nhanh
cô còn đóng cửa nhé". Về qua Hàng Mã, bố cho hai chị em mua chục băng
pháo tép. Về nhà, mẹ giục cả nhà lấy nước mùi nấu sẵn mà tắm rửa.
Gần 5 giờ chiều, các gia đình
đã tụ tập đủ. Cả nhà tôi phải 4 mâm. Tiếng nòi rôm rả hòa lần tiếng bát
đũa lách cách. Người lớn ngồi nói chuyện năm qua làm ăn ra sao, có điều
gì hay dở. Trẻ con tranh nhau cái bát đẹp, cái thìa mới… Ồn ã gần ba
tiếng mới giải tán. Mẹ lụi cụi dọn dẹp...
Giao thừa…
Pháo đì đùng nổ… Lúc đầu ở xa, sau mỗi lúc một gần rồi
tấp cập, liên tục, năm mới đến thật rồi. Băng pháo nhà tôi cũng rộn ràng
hòa theo. Bà nội thắp hương ngoài trời, cúng gia tiên… Hương nhang khói
mù mịt, đèn nến sáng choang.
"Nào, lại bà mừng tuổi. Phong bao này cho cháu gái duy
nhất. Phong này cho cậu đích tôn. Đây, của anh trưởng (bố) và của chị
Thành (mẹ) nhé! Chúc cả nhà mạnh khỏe cả năm". Bố mẹ và chúng tôi cũng
chúc bà năm mới sống lâu, buôn bán bằng năm bằng mười năm ngoái. Mẹ cũng
mừng tuổi hai chị em tôi, còn bố thì chúc cả hai ngoan ngoan, học giỏi.
Tôi ôm chiếc phong bao đỏ do tự tay bà làm rồi đi ngủ.
Trong mơ tôi thấy mình có hàng nghìn cái như thế... Tết đến thật rồi…
Tết… Tết ơi!
[ Báo mới]
Nhận xét