Bác Hồ ơi





          I
Bác Hồ ơi !
Bác không còn nữa
Không, Bác vẫn sống giữa chúng con
                                         và dắt chúng con đi
Tiếng nói, Bác đã trở thành nhịp thở
Của Tổ quốc ta bao giờ phút lâm nguy
Ánh mắt Bác đã trở thành núi lửa
Của nhân dân ta trong hai trận trường kỳ
Thật có phải đã từ đây vắng Bác ?.
Mỗi hàng cây cũng đứng ngẩn bên đường
Nhớ tay bác đã trồng nên bóng mát
Như muôn tim mỗi lá nghẹn ngào thương
Bác Hồ ơi có thật sớm hôm từ đây vắng Bác.
Trên cờ rủ phủ dòng đen nước mắt
Chúng con quen có bác, đời cũng quen có Bác từ lâu rồi
Bác quen thân như chân lý của đời

Sáng nay ra phố
Vạn vạn chúng con đưa mắt cho nhau không nói một lời
Nỗi đau lớn nhìn nhau, nghẹn cổ
Nắm tay chỉ thốt “ Bác Hồ ơi ! ”
Dòng người chảy lặng im như máu trong huyết quản
mỗi chúng con là một hạt hồng cầu
Đang làm tiếp cuộc tuần hoàn vô hạn
Mà trái tim bác đã phát động từ lâu rồi
                          II
Các cháu thiếu nhi !
Các cháu đi đâu về phía Ba Đình ?.
Bác đã mất, cháu bàng hoàng thiếu Bác
Nhìn ảnh Bác hoài, cháu vẫn chưa tin
Mẹ cháu dắt cháu đi chỉ thầm lau nước mắt
“Ai yêu các em nhi đồng bằng Bác Hồ Chí Minh”.
Đồng chí cán bộ Miền Nam cầm tay tôi nói
“ Là người Miền nam tôi đau đớn gấp hai
Ngày Thống nhất không còn Bác Hồ để gọi
Chúng con đây trông Bác vô hoài”.
Ảnh Bác hôm nay đóng khung đen mấy cột
Nhưng hồn Bác vẫn tươi vui ấm nóng giữa đời
Nhớ đén Bác không còn ai côi cút
Người cô đơn cũng lòng hết lẻ loi
Nhớ đén bác là trùng trùng điệp điệp
Siết hàng ngũ đông lên như luỹ thép
Nỗi nhớ Bác Hồ đượm lửa giữa lòng thành
Ấm áp đất xuân chồi mậm rứt ran
Các cháu thiếu nhi ơi
Bác Hồ còn đó
Bác nào có đi đâu, Bác nhập nước non ta
Mỗi một lúc máu hồng ta thêm đỏ
Là lúc Bác Hồ bừng hiện thiết tha
Ôi đàn cháu khuyêu rồi còn đứng ngó
Ảnh bác Hồ không nỡ ra về…
Ôi anh cán bộ miền Nam nức nở
Thương Bác trăm điều miệng đắng lòng se
Ôi ba mươi mốt triệu trái tim đau xé
Nhớ Bác như lắng về cội rễ
                 III
Hồ Chí Minh muôn năm
Không phải chỉ Nguyễn Văn Trỗi ra pháp trường ba lần gọi Bác
Không phải chúng con nhắc tên Bác từng phút từng giây 
Như kim địa bàn kiên trinh chỉ về hướng bắc
Mà tên Hồ Chí Minh là khối lớn nam châm cho cả cuộc đời này
“ Hồ Chí Minh - Hồ Chí Minh “
“ Việt Nam -  Hồ Chí Minh ”
Tiếng gọi Bác chuyển rền lưng trái đất
Từ Á, Âu, Phi và đến Mỹ la tinh
Hồ Chí Minh là nghĩa lớn là ngọn cờ
Là hiệu lệnh điểm những giờ chiến đấu
Là tên riêng mà đã hoá tính từ
Là giai điêu dẫn bản đàn hợp tấu
Gọi tên Bác nghe muôn trùng tình bạn
Tiếng thân thương khiến gần gũi con người
Biển nhân ái có bao giờ hút cạn
Sóng ngầm lên vô hạn vô hồi
“ Hồ Chí Minh - Hồ Chí Minh “
Con đã nghe những tiếng gọi sắt đanh
Gọi tên Bác tưởng như trời sấm dậy
Tên Bác hay keo sơn quyện vào lòng hết thẩy
Tin nhau hơn, tin bạn, tin mình
Bốn lăm năm về trước
Bác đến Mạc Tư Khoa
Lênin vừa mất, Bác không còn gặp được
Nhưng từ đó hồn Lênin, Bác soi ấm quê nhà
Bác soi ấm những anh em cùng khổ
Chung một mối hận thù dưới đủ các màu da
Thưa Bác, con của con sáng hôm nay vào Đội
Cháu ngoan của Bác, trên vành mũ mới
Cháu xin mang huy hiệu Bác Hồ, bên huy hiệu Lênin
                                    VI
Bác Hồ ơi
Bác không còn nữa
Cả Tổ quốc Việt Nam, cả thế giới bàng hoàng
Bác có nghe nỗi đau thương chất chứa
Của triệu triệu tấm lòng bốn hướng mười phương
Có phải từ đây vắng Bác
Các cháu thơ ngây hỏi mẹ “ Bác Hồ đâu”
Người lớn đau thươưng không dám để tâm hồn ngơ ngác
Nuốt nước mắt vào lòng, càng nuốt càng đau.
Bác Hồ ơi !
Chẳng có bao giờ vắng Bác
Bác là mặt trời sáng mọc lên
Bác là mặt trăng mỗi đêm dọi mát
‘Bác là biển sống muôn trùng dào dạt
Ôm quê hương trong chan chứa tình thương
Bác mãi mãi giữa hàng ngũ chúng con đòi xiết chặt
Bác Hồ của chúng con, Bác Hồ của chúng con.
5 - 9 – 1969
Huy Cận

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn