Tháng Bảy Mưa Ngâu
Chủ nhật, sáng vẫn phải thức dậy thật sớm để chuẩn
bị đi làm. Biết là mình làm gì cũng chậm, vậy chỉ có cách là dậy thật
sớm để không bị muộn làm thôi.
Xuống đường, thấy vắng vẻ và im ắng quá! Khác với
thường nhật. Có lẽ, cơn mưa cuối tuần giống như một liều thuốc an thần
khiến ai cũng ngủ thật ngon. Ai cũng muốn vùi mình vào chăn ấm thêm chút
nữa, để mặc mưa rơi bên ngoài cửa sổ.
Bỗng nhiên thấy lòng mình nhẹ bẫng, muốn viết điều gì đó để ghi lại những cảm xúc
mà lâu nay đã “cố tình” bỏ quên. Tháng bảy mưa ngâu. Mưa xoa dịu mặt
đất nóng hổi đã cằn khô. Mưa thổi làn gió mát cho không khí trong lành
dễ chịu. Mưa mang những giọt nước trong veo cho cây cối xanh mướt, đầy
sức sống. Và mưa rót vào lòng người những cảm xúc bâng quơ với những suy
nghĩ nào đó…
Tháng bảy mưa Ngâu. Nhớ lời mẹ kể năm nào:
“Mẹ bảo rằng, mưa Ngâu là Trời khóc,
Khi Ngưu Lang và Chúc Nữ gặp nhau.
Ba trăm sáu mươi năm ngày cách biệt,
Sông Ngân Hà vốn rất rộng… rất sâu…”.
“Mẹ bảo rằng, mưa Ngâu là Trời khóc,
Khi Ngưu Lang và Chúc Nữ gặp nhau.
Ba trăm sáu mươi năm ngày cách biệt,
Sông Ngân Hà vốn rất rộng… rất sâu…”.
“Giọt mưa ngâu” hay là “giọt nước mắt” nhớ nhau? Phải
chăng, nỗi nhớ được đan dệt trên bầu trời để tạo thành những cơn mưa,
để tình yêu ấy sẽ là hạt mưa đến với hai đầu nỗi nhớ. Để em, để anh nhận
lấy những yêu thương, cho khoảng cách xích lại gần hơn, cho tình yêu cứ
đong đầy theo năm tháng.
“Người ta nói: ‘Tình yêu của hai người xa nhau giống
như ngọn lửa. Gió có thể sẽ thổi tắt ngọn lửa nhỏ nhưng sẽ thổi bùng
ngọn lửa lớn’. Hãy nuôi dưỡng tình yêu dù phải xa nhau anh nhé!
Bạn bè em vẫn ví chúng mình như Ngưu Lang và Chức Nữ.
Em sẽ không buồn đâu. Vì em biết tình yêu nối dài bởi nỗi nhớ, bởi yêu
thương. Vì em biết sông Ngân Hà dẫu rất sâu, rất rộng… cũng không thể
ngăn được đôi cánh của tình yêu!”.
Tháng bảy mưa ngâu, một mùa Vu Lan nữa lại đến. Thấy
mình còn hạnh phúc lắm! Hạnh phúc vì còn có mẹ. Hạnh phúc vì được cài
lên ngực áo hoa hồng đỏ thắm để thầm nguyện cầu mẹ mãi luôn bên con.
Ai đang còn có mẹ hãy nói lời yêu thương với mẹ bất kỳ
lúc nào mình muốn. Ai đang còn có những người thân để thương yêu, hãy
cho họ biết họ thực sự quan trọng và ý nghĩa như thế nào. Để không phải
như ta, giờ đây, chỉ còn biết hoài niệm sau những điều đã mất. Còn ai
từng mất đi người thân yêu như ta, hãy sống tiếp thật tốt để biết rằng
trên thiên đàng, họ đang mỉm cười mãn nguyện vì ta.
Tháng bảy mưa ngâu. Ta thầm cầu mong mưa mang theo hạnh
phúc đến với mọi người, mọi nhà. Mưa mang theo yêu thương đến khắp mọi
nẻo đường để cuộc sống này không còn ai phải khổ đau, bất hạnh, để nụ cười hiện hữu khắp muôn nơi…
[Gocsuyngam]
Nhận xét