Tháng năm bâng khuâng...


Muốn buông xuôi.

Con người dẫu có mạnh mẽ tới đâu, dẫu có kiên cường đến đâu, cũng có lúc cần được an ủi, cần được vỗ về thật nhẹ nhàng, cần được ngả vào nơi nào đó bình yên và lặng lẽ...

Dẫu biết cuộc đời có nhiều lắm thử thách, dẫu biết sau mỗi thử thách kia, mình sẽ được nhiều thứ, mất nhiều thứ, và được - mất chỉ là sự xoay vần rất tự nhiên của Tạo Hóa...

Nhưng, cũng như cây trước gió bão, dẫu là ngọn cỏ mảng mạnh hay cổ thụ vĩ đại, sẽ có một ngày bị quật ngã bởi phong ba...

Lại thêm một lần ước: Giá mà được ngủ một giấc thật dài...


Xin bình yên về, cho ta một chút tĩnh tâm...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn