Người Ta Yêu Nhau Để Làm Gì?
Phải, đôi khi tôi vẫn thắc mắc. Rốt cuộc, người ta yêu nhau để làm gì?
Ngày qua ngày, tình yêu
hiện hữu trên khắp thế gian, từng phút từng giờ, từng hơi thở từng nhịp
đập, từng ánh nhìn từng cái nắm tay. Người ta vui sướng, người ta đam
mê, người ta mơ mộng. Những câu chuyện tình rực rỡ, có khi sáng và trong
như những tia nắng mới, có khi giản dị như một cốc cafe, có khi trầm
buồn và thầm lặng như bài ca trên phố cổ. Chiều muộn, tôi thích ngồi vắt
vẻo trên bậc thềm nhà hát, tay cầm que kem, lơ đãng ngắm nhìn ánh đèn
vàng bảng lảng và những đôi bạn trẻ, tay trong tay, ngọt ngào và giản
dị. Tôi nghĩ, “Người ta yêu nhau”.
Phải, người ta yêu nhau.
Nhưng để làm gì?
Tôi có một cô bạn. Cô ấy thích một cậu bạn khác. Khi
tôi bảo cô ấy “yêu đi”, cô ấy lắc đầu và bảo “yêu bây giờ thì cũng được,
nhưng chẳng đi đến đâu… “. Tôi hơi thắc mắc. Vậy tình yêu có thể đi đến
đâu? Hôn nhân ư? Một cuộc tình có thể kéo dài bao lâu? 2 – 3 tháng, 2 –
3 năm, hay vài chục năm? Đương nhiên, chỉ những người yêu nhau mới trả
lời được câu hỏi này. Tôi không biết! Chúng ta còn quá trẻ, và đường còn
quá dài. Tình yêu trong trẻo, tình yêu đầy màu sắc, tình yêu đẹp đẽ và
tình yêu cũng có thể rất dễ bay đi…
Nếu yêu nhau mà không dắt tay nhau lên xe hoa thì yêu để vui chứ để làm gì... Ảnh: internet
Vậy nếu yêu nhau không là để dắt tay nhau lên xe hoa, thì yêu nhau để làm gì?
Vài người bạn khác bảo tôi: “Là để cho vui chứ làm gì?!”.
Có lẽ câu trả lời này không sai, mặc dù nghe có vẻ trần trụi. Tình yêu là hơi thở, là nhịp đập trái tim,
là con người thật, không màu mè, không lừa dối. Tất cả chúng ta đều cần
sự âu yếm, tất cả chúng ta đều cần ai đó nghĩ đến mình, quan tâm đến
mình, có điều chúng ta có bộc lộ nhu cầu đó ra hay không.
Người ta yêu nhau để ở bên nhau, để chở che, chăm sóc lẫn nhau. Vì người ta yêu nhau, người ta muốn chia sẻ
tình yêu của mình, trong màn sương mai phơn phớt hay trong tiếng gió
reo trên những đỉnh cây. Người ta yêu nhau không biết đêm, ngày, bóng
tối hay ánh sáng. Tình yêu là một điều diễn biến liên tục, chẳng biết
khi nào sẽ dừng lại. Nhưng những khoảng khắc tưởng như vô hình và nhẹ
bẫng ấy, đôi khi lại là điều chúng ta phải tìm kiếm cả cuộc đời…
Người ta yêu nhau, có thể đơn giản chỉ là để trong một
buổi chiều đầy gió, có người uống ly nước phía đối diện, ăn cái bánh
phía đối diện, ánh mắt âu yếm, đôi môi mỉm cười, và tâm hồn luôn sẵn
sàng sẻ chia.
Tôi chỉ nghĩ đơn giản như vậy!
[Hồ Gươm Xưa]
Nhận xét