Thôi thì... buông!


THÔI THÌ... BUÔNG!

Bâng khuâng
gói lại nỗi buồn
Ném rơi theo nước xa nguồn là...
quên"
Nhưng sao vẫn chẳng bình yên
Vẫn đầy giông bão ưu phiền, phong ba?
Có thật tình sẽ phôi pha
Hay là
tự dối lòng ta, lòng người?

Bỏ quên sầu mộng của đời
Ta tìm hạnh phúc, nụ cười nơi...
đâu?
Ai mà chẳng muốn bỏ sầu
Ta cũng muốn
gói dãi dầu quẳng đi!
Nhưng sao hai tiếng "phân ly"
Mãi ám ảnh
chuyện ai bi ngày nào...

Ừ thì biết: chẳng cần đau
Tình kia đã cạn, nhạt màu yêu thương
Nhưng dạ lại mãi vấn vương
Người quên - ta nhớ
tình thường... hài không?

Thôi thì...
sáo đã sang sông
Ta đây cũng phải dặn lòng
buông thôi!
Rẽ sang lối khác đường đời
Riêng ta ôm ấp chơi vơi một mình...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn