Nhắn Người



NHẮN NGƯỜI

Thơ người...
nói hộ lòng ai?
Tưởng cười lại nén thở dài...
làm chi?
Xin thơ
đừng quá sầu bi
Mộ nhân duyên
thắp biệt ly nhạt nhòa...

Dĩ vãng đã quá phôi pha
Xin đừng nhuộm
ráng chiều tà buồn thương
Không yêu
xin đừng vấn vương
Đừng gieo nhung nhớ con đường ta qua

Mai này dẫu có phong ba
Chắp tay cầu nguyện cho ta, cho người:

Yêu thương đừng lỡ đánh rơi
Vỡ rồi chẳng đặng ghép hồi như xưa...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn