Dốc cạn yêu thương!



DỐC CẠN YÊU THƯƠNG
(Hà Nội, ngày 02/4/2012)

Dốc cạn yêu thương
đốt thành kỷ niệm của một thời nông nổi
Thời gian nhiệm màu xua tan bóng tối
Mang bình yên về bên ta...

Dốc cạn yêu thương
đổ vào một ký ức rất xa
Nơi có anh, có em với muôn ngàn ấm áp
Dẫu cuộc đời có nổi phong ba bão táp
Vẫn nguyện dành cho nhau trọn vẹn dấu yêu đầu!

Dốc cạn yêu thương
trút vào khoảng cách thẳm sâu
Mình bước qua nhau như chưa từng yêu, nhớ
Xin cõi lòng đừng gieo những con sóng nhỏ
Biết đâu chừng... thành bão tố.
Thì sao?

Dốc cạn yêu thương,
dốc cạn những ngọt ngào
Lời hứa ngày xưa em buông rơi dang dở
Trách tình mình không duyên cũng chẳng nợ
Để cả cuộc đời phải gánh...
Hẹn kiếp sau!

Dốc cạn yêu thương
Mỉm cười giẫm nát những nỗi đau
Em chẳng còn là em của ngày xưa ấy nữa
Dẫu đôi khi cõi lòng run lên chan chứa
Vẫn chỉ là ký ức của một thời để mà thương!


------------
Dành riêng cho dấu yêu đầu, một mùa xưa cũ rất xa...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn