Xin đừng...


XIN ĐỪNG

Gửi yêu cho gió cuốn đi
Lang thang nhặt nhạnh sầu bi
một mình...

Thương thay cho cái chữ "tình"
Đắm say, chung thủy, cũng mình với ta
Để rồi ngấn lệ châu sa
Sợi yêu gãy đứt, phôi pha
mà buồn...

Hỏi Người sao lại nỡ buông?
Con thuyền bỏ bến theo guồng sóng xô
Để dang dở một câu thơ
Để cho câu hát ngẩn ngơ.

Xin đừng...
Bước qua hờ hững, dửng dưng.
Lãng quên lời hứa lạnh lùng,
Người ơi!
Xin đừng, cay đắng cũng cười!
Xin đừng, ôm nỗi chơi vơi lặng thầm!
Cũng đừng, đau vẫn lặng câm!

Thà ta cứ phụ tình thâm cho rồi...

Nhận xét

kylancusy đã nói…
Hỏi Người sao lại nỡ buông?
Con thuyền bỏ bến theo guồng sóng xô
Để dang dở một câu thơ
Để cho câu hát ngẩn ngơ cõi lòng
Xin đừng hờ hững dửng dưng
Lãng quên lời hứa lạnh lùng người ơi!
Xin người cay đắng cũng cười
Một mình ôm nỗi chơi vơi lặng thầm
Xin người đau lặng vẫn câm
Thà người cứ phụ tình thâm cho rồi

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn