CẢM ƠN CUỘC ĐỜI CHO TÔI MỘT NGƯỜI

CẢM ƠN CUỘC ĐỜI  CHO TÔI MỘT NGƯỜI
Viết cho em nhân 48 tuổi - ngày sinh nhật của em
"22 - 05 - 1963 -- 22- 05 - 2011"
http://item.slide.com/r/1/0/i/L85b3Zl77D8sA_u1Rn_qVkuod6IMMF2v/
  Cảm ơn em – cơn gió lạ

     "Khi tôi gặp em, tôi là người không có chí hướng, một tương lai mù mịt và tôi không tin vào tình yêu. Em đã đến với tôi một cách tình cờ, dường như chỉ như một cơn gió lạ thoáng qua đời tôi. Nhưng rồi cơn gió ấy ở lại bên tôi, chăm sóc, động viên, lắng nghe, chia sẻ và cho tôi hiểu được thế nào là một tình yêu chân chính, cho tôi động lực để sống. Khi bên cạch em tôi thấy mình hạnh phúc hơn bất cứ ai trên đời này. Một lần cảm ơn không nói hết được tất cả nhưng tôi vẫn xin được gửi đến em lời nói ấy. Cảm ơn em, vì em đã yêu anh. Dù cho mưa, anh xin đưa em đến cuối cuộc đời!"
http://item.slide.com/r/1/0/i/wBALpyNhwz-2p2CYsmcjhQCAkc6V_ifm/
Xin lỗi em vì một lời cảm ơn muộn bất chợt

     " Ngoài trời đang mưa…Ngồi nhìn em và con đang ngủ với tư thế giống nhau y đúc sao mà dễ thương quá ! Anh biết mình là người đàn ông trầm tính và ít nói, nên có lẽ viết vài dòng để gửi đến em sẽ hay hơn. Cảm ơn em, cảm ơn tất cả những gì em làm cho anh, vì những lời ru con ngủ, những lời dạy, trận đòn khi con hư và những tiếng cười lúc hai mẹ con đùa giỡn. Và cảm ơn em vì căn phòng lúc nào cũng ngăn nắp, quần áo trong tủ lúc nào cũng thơm tho…Anh yêu nhất gia đình của chúng ta ! Và xin lỗi em vì một lời cảm ơn muộn bất chợt."
http://item.slide.com/r/1/0/i/M3OobHmx7D9RoKY9a-fAgpP6cXT8BUUp/

Em là món quà quý giá nhất cuộc đời anh

   "Vợ yêu quý ! Em thường giận anh khi anh luôn cười trừ im lặng trước câu hỏi trách móc tại sao không bao giờ thấy anh khen em vì những điều tốt đẹp nhất mà em đã dành cho anh và gia đình. Nhưng có lẽ anh đành suốt đời để em giận vì điều đó thôi, bởi lẽ anh không thể tìm được bất cứ lời khen nào xứng đáng với những gì em đã làm vì anh, đã dành cho anh. Xin lỗi em , món quà quý giá nhất mà anh đã có trong suốt cuộc đời. yêu em!"
http://item.slide.com/r/1/0/i/EB94O8khwT8Zf3XlaQHj4j0dmub05y5R/
Cảm ơn cuộc đời cho tôi một người

    " Hạnh phúc là gì?" – Đó là câu hỏi không ít người trăn trở. Anh cũng đã từng trăn trở về điều đó. Và rồi anh đọc được ở đâu đó: " Hạnh phúc chính là quá trình chúng ta đi tìm hạnh phúc ".    Trên con đường đi tìm hạnh phúc của mình, anh gặp được em, đó là điều ý nghĩa hơn tất cả mọi điều. Gặp em, và em chính đã trả lời cho anh câu hỏi ấy: "Hạnh phúc là được bình yên ở bên em"…Đơn giản thế thôi…Cảm ơn một người cho tôi một lần biết yêu…Cảm ơn em, tình yêu của anh."

http://item.slide.com/r/1/0/i/UVtu6Kb27z_KxjdeRWPRhUctMPSBg568/
Đã nhiều lần anh muốn nói…
    "Đã  hai mươi tám năm rồi kể từ ngày anh gặp em, chúng ta yêu nhau rồi đến với nhau như một sự sắp đặt của tạo hóa. Cho đến hôm nay , Hồng Nhung của chúng ta đã học xong đại học sân khấu điện ảnh khoa thiết kế thời trang và đã đi làm tại một công ty về truyền thông "C.Ty TNHH TINH VÂN". Hữu Hải thì vẫn thế…em nhỉ. Và chúng ta còn có thêm một cậu Quý tử Hữu Huân đã đi học lớp 1 cuối năm thì chuyển lên lớp 2 em nhỉ. Trong suốt khoảng thời gian qua, những cử chỉ âu yếm anh dành cho em ngày càng ít đi, thay vào đó là những lo toan cho cuộc sống đời thường và những hành động làm cho em buồn, em giận. Anh biết em đã phải hy sinh, chịu đựng rất nhiều để làm tròn vai trò của một người con dâu, một người vợ, một người mẹ. Đã nhiều lần anh muốn nói xin lỗi em, muốn nói với em những lời ngọt ngào như thủa chúng ta yêu nhau nhưng sao cố gắng mãi mà anh không mở lời được, không phải anh không yêu em mà ngược lại anh yêu em nhiều hơn trước. Hãy thông cảm và thứ lỗi cho anh em nhé, anh luôn yêu và biết ơn em.

  Thôi nhé từ nay ta thành chồng vợ
  Gom sức hai người ta xây dựng bài thơ
 Tình ta cao như cánh diều ngậm gió
 Rộng vô cùng như biển cả không bờ
Hà Nội 29 - 12 1985




http://item.slide.com/r/1/0/i/ag6s8sCB5T-F9gQG8_K51N_Mr58m4Bpf/
http://item.slide.com/r/1/0/i/fqnS1j4Z6D-tMjj1gv4jKPvfLRSkeUs3/





http://item.slide.com/r/1/0/i/uNiyDcRPsT90EytByaiITZxmO69NUP5u/
"Chồng của em"

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn