Bài đăng

Học lặn

Hình ảnh
Thực Hiện   Bureau CTM Media - Âu Châu  - 03/05/2020 Đỗ Ngà| TUỔI trẻ hung hăng mà lại trong tay có súng to đạn lớn. Mỗi lần đói, hắn đem đạn ra dọa thằng em song sinh của hắn, thế là thằng em xanh mặt, và hàng xóm thì lại hoảng sợ. Để cho yên thân, mọi người lại bàn nhau góp gạo cho hắn để mua sự bình yên, thế là hắn lại đem đạn vào kho cất đi chờ khi đói mang ra dùng tiếp. Khi có gạo hắn lại cười và nói một mình đầy mãn nguyện “Cần chi làm giàu vất quả? Chỉ cần vác súng ăn vạ thì đời lên hương!”, thế là hắn không lo làm ăn gì ráo, chỉ cần đem súng đạn ra chĩa vào đầu hàng xóm ngắm chơi là thiên hạ vừa xanh mặt vừa chuẩn bị gạo cho hắn xơi rồi. Thế là danh tiếng của hắn nổi như cồn. Mỗi bước đi của hắn làm người ta phải dõi theo. Hắn ra vườn người ta cũng chăm chú nhìn, hắn vô nhà xí người ta cũng dõi mắt theo và đoán già đoán non. Một lần hắn đi tè, người ta cũng nhốn nháo hỏi nhau “Chứ hắn, hắn, hắn, đang làm gì thế?”. Thế rồi trong đám đông có người đáp, “Nhìn hắn

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Thời Hậu Chiến

Hình ảnh
Thực Hiện   Bureau CTM Media - Á Châu  - 03/05/2020 tuongnangtien’s blog  – RFA Người đàn ông trở về sau cuộc chiến không biết đến giận hờn Nhưng đến tận bốn mươi năm sau Vẫn ngác ngơ câu hỏi Tại sao? Nguyễn Thị Thanh Yến – Tên chị là gì?  – Thưa em tên Mơ.  – Mơ gì? Mộng mơ hay quả mơ?  – Tùy, ai muốn hiểu thế nào thì hiểu…  – Quê quán ở đâu vậy?  – Em ở Thạch Thất, Hà Tây.  – Chị công tác ở cơ quan nào?  – Thưa, ở ty Văn Hóa Thông Tin Hà Sơn Bình.  – Chắc chưa vào Ðảng…? “ Nơi em về trời xanh không em…?” Bên này vĩ tuyến 17 không có một câu hỏi thơ mộng, lãng mạn như vậy … Vì vậy những lời yêu đương được mở đầu bằng “Ðồng chí công tác ở cơ quan nào ?” (Thế Giang.  Thằng Người Có Đuôi . Westminster, CA: Nguời Việt, 1987). Ngoài những câu hỏi “thơ mộng” và “lãng mạn” như trên, bên kia vỹ tuyến còn có nhiều câu hỏi (nghe) rất …  linh tinh : Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em? Anh đi về đâu mà bụi đường vương trên mái tóc? Anh khôn