Bài đăng

Lưỡi kéo kiểm duyệt tệ hại

Hình ảnh
Tôi có anh bạn Mỹ khá thân, Thomas Bass, giáo sư tiếng Anh, giảng dạy môn báo chí Đại học Albany ở bang New York, Hoa Kỳ. Chúng tôi quen nhau từ năm 1976, khi cùng nhau gặp Trung tá Hai Trung – Phạm Xuân Ẩn, cán bộ tình báo huyền thoại, tại Sài Gòn để viết bài. Năm 1955, khi được cử ở lại miền Nam, thâm nhập bộ máy Việt Nam Cộng hòa, Ẩn là thiếu tá tình báo. Hai Trung là bí danh của Trung tá Phạm Xuân Ẩn năm 1975. Tháng 1 năm 1976 được phong Anh Hùng các lực lượng vũ trang Nhân dân, cuối năm 1979 mới được lên cấp Đại tá. Cuối năm 1990 được phong Thiếu tướng, khi chuẩn bị về hưu; mất tháng 9/2006 do bệnh ung thư phổi. Theo lời Ẩn, họ phong Anh hùng, Thiếu tướng cho ông không phải do đánh giá cá nhân ông, mà chủ yếu là để khoe thành tích nổi bật của ngành tình báo! Họ rất dè xẻn khi phong cấp cho ông, do ông đi xe Renault 4, nuôi con chó bergie, sống kiểu tư sản! Cuối năm 1976, tại Đại hội đảng toàn quân, khi nghỉ giải lao, tôi có dịp dẫn Phạm Xuân Ẩn đến chào, gặp Đại tướng V

VAT và cơ hội cho chính phủ Nguyễn Xuân Phúc

Hình ảnh
Hình minh họa. Tăng thuế và lý lẽ của “dân chi phụ mẫu” Tại cuộc họp báo chiều 15/8, Bộ Tài chính đã đề xuất tăng thuế giá trị gia tăng (VAT) theo hai phương án: (i) tăng từ 10% lên 12% kể từ ngày 1/1/2019; và (ii) tăng theo lộ trình, lên 12% từ ngày 1/1/2019 và 14% từ ngày 1/1/2021. Lý do để Bộ Tài chính đưa ra đề xuất này là mức thuế VAT 10% hiện tại tương đối thấp, không phù hợp với thông lệ quốc tế, khó đảm bảo an toàn tài chính quốc gia. Theo  lập luận  của Bộ Tài chính thì số lượng quốc gia áp dụng thuế VAT ngày càng tăng, từ khoảng 140 nước năm 2004 lên 160 nước năm 2014, và 166 nước năm 2016. Song song với điều đó, xu thế tăng thuế suất VAT cũng diễn ra phổ biến. Từ năm 2009-2016, các nước đều tăng thuế suất phổ thông. Cụ thể thuế suất VAT trung bình tại EU năm 2000 là 19%, đến năm 2014 lên mức xấp xỉ 21,5%. Các nước OECD cũng có xu hướng tăng thuế suất VAT từ mức bình quân 18% năm 2000, lên khoảng 19% năm 2014, và hơn 19% vào năm 2016. Và sự thật đằng sau Mặc dù Bộ

Truyền hình vệ tinh VOA 12/9/2017

ĐIỂM TIN: VN bắn tên lửa, diễn tập trên biển: tín hiệu cho TQ? Tranh cãi về về ngôi trường nhận tiền của Quỹ Phượng Hoàng. Đạo diễn phim Kong bị đánh và câu chuyện chọn ‘Đại sứ Du lịch Việt Nam’. Gia đình Mỹ gốc Việt đòi bồi thường 20 triệu đôla. Tưởng niệm biến cố 11/09 tại Ngũ Giác Đài. Cậu bé gốc Việt trưởng thành từ nỗi đau khủng bố. Xem thêm: http://bit.ly/2gZQ602 Video - VOA

Tên trộm bánh quy

Hình ảnh
Cô ngồi trong phòng đợi trước chuyến bay. Cô tìm một quyển sách nơi quầy sách, mua một hộp bánh và tìm nơi ngồi nghỉ. Khi đắm mình trong từng trang sách, tình cờ cô thấy người đàn ông bên cạnh điềm nhiên lấy bánh từ chiếc hộp đặt giữa hai người. Để tránh cãi vã, cô cố làm ngơ. Cô đọc sách, nhai bánh và sốt ruột xem đồng hồ trong khi người đàn ông kia trơ tráo chén gần hết bánh của cô. Sự tức giận mỗi lúc càng lớn lên trong cô: “Nếu ta không tốt bụng, hắn đã bầm mặt”. Cứ thấy cô lấy một cái bánh, hắn cũng lấy một cái. Khi chỉ còn một cái, cô tự hỏi hắn sẽ làm gì. Với nụ cười trên môi và cử chỉ gượng gạo, hắn lấy chiếc cuối cùng và bẻ đôi, đưa cho cô một nửa và ăn tiếp nửa kia. Cô giật miếng bánh từ tay hắn và thầm nghĩ “thật trơ tráo và vô cùng khiếm nhã”. Cô thở phào khi chuyến bay được thông báo. Thu dọn đồ đạc và đi tới cửa vào, cô không thèm ngoái nhìn tên trộm vô ơn. Cô lên máy bay và ngồi phịch xuống ghế rồi tìm cuốn sách đang đọc dở. Cô lục túi sách của mình, và

Hãy dám tin

Hình ảnh
Một cậu bé vừa băng qua sân bóng, với chiếc mũ cầu thủ bóng chày đội ngay ngắn trên đầu, trên tay là chiếc gậy và bóng, vừa chạy vừa nói với chính mình: “Mình là cầu thủ bóng chày xuất sắc nhất thế giới”. Nói rồi, cậu tung quả bóng lên cao, cầm gậy vụt mạnh nhưng câu đánh hụt. Không nản lòng, cậu nhặt lại quả bóng, ném lên cao và tự nhủ; “Mình sẽ luôn là cầu thủ giỏi nhất!”. Cậu lại giơ gậy đánh bóng, nhưng cũng như lần trước, cậu lại không thành công. Cậu dừng lại giây lát để kiểm tra lại bóng và gậy của mình một cách cẩn thận. Một lần nữa, cậu vừa tung bóng vừa nói: “Mình chính là cầu thủ vĩ đại nhất trong lịch sử”. Cậu đánh mạnh chiếc gậy và lần này, cậu đã đánh trúng. “Chao ôi!”cậu bé thốt lên. “Quả là một cầu thủ tuyệt vời!”. [Góc quà tặng cuộc sống] M ột người không đọc sách chẳng hơn gì kẻ không biết đọc. [Mark Twain]

Một lũ người vô dụng “tiêu xài 155 tỷ/năm mà không biết làm gì?”

Hình ảnh
Tôi đọc đi đọc lại lá đơn xin từ bỏ Tự Do của chị L., người phụ nữ bị hiếp dâm ở Long An trong tình huống kẻ ác cầm dao dọạ giết hai con chị, nhưng cơ quan điều tra lại không khởi tố vụ án hình sự với kẻ hiếp dâm vì cho rằng không có hành vi phạm tội. “Tôi không còn muốn làm một công dân bình thường do các ông quản lý nữa. Tôi muốn trút bỏ… Bây giờ các ông đã dồn tôi vào bước đường cùng, đã ngay từ đầu áp bức tôi từ một nạn nhân trở thành một con tội phạm điên loạn, nguy hiểm”. Mỗi lần đọc những câu chữ ấy, tôi đều tự hỏi, có phải vì phận là phụ nữ, sinh ra đã luôn phải nhận phần thiệt thòi, đã luôn phải chịu khổ đau, bất hạnh về mình? Mỗi lần đọc những đắng cay đến tận cùng kia, tôi tự hỏi, lẽ nào, dưới gầm trời này, sống là một con người lại khó đến như vậy hay sao? Mỗi lần đọc lá đơn xin từ bỏ tự do vì thấy ngang trái và bế tắc của người phụ nữ khốn khổ kia, tôi đều tự hỏi, Hội phụ nữ Việt Nam, với 5 người lãnh đạo hội đều là phụ nữ, họ đã ở đâu, đã làm cái gì trong s

Tôi tin vào tuổi trẻ hôm nay

Hình ảnh
Khi đáp máy bay đi thuyết trình ở nhiều nơi, tôi thấy mình may mắn khi được ngồi cạnh những người bạn đồng hành thích trò chuyện. Tôi đã được nghe nhiều câu chuyện rất thú vị. Nhưng cũng thật buồn, có nhiều lúc tôi phải ngồi cạnh một người chỉ muốn trút tất cả sự hằn học, bực tức lên vị khán giả bất đắc dĩ ngồi bên cạnh trong suốt chặng đường dài 600 dặm. Vị khách này liên tục phàn nàn: “Anh biết đấy, giới trẻ ngày nay thật là…”Ông ta cứ tiếp tục nói không ngừng về sự tệ hại của tuổi trẻ ngày nay, chủ yếu là dựa vào những bản tin phát lúc 6 giờ hàng ngày mà không có sự chọn lọc. Tôi vui mừng xuống máy bay khi đến nơi và trên đường về khách sạn, tôi mua một tờ báo địa phương. Tờ báo có đăng một bài viết về cậu bé 15 tuổi mắc bệnh u não. Cậu đang phải điều trị bằng phương pháp xạ trị và hóa trị. Hậu quả của những đợt điều trị ấy làm  cậu bị rụng hết tóc. Những người bạn của cậu chợt nghĩ ra một giải pháp: tất cả các cậu bé trong lớp đều xin phép gia đình được cạo hết tóc