Nắng nóng. Không khí mặn chát. Trên bờ biển, một thằng bé đang xúc cát và nén chặt vào chiếc xô đỏ. Sau đó nó úp xô xuống, nhấc ra, chỉnh sửa khối cát để cho ra một tòa lâu đài, xây thêm hào, đắp thêm tường thành, những ngọn tháp là trạm bảo vệ, lấy que kem làm cầu. Một lâu đài bằng cát được xây xong. Thành phố lớn. Những con đường đông đúc. Người đàn ông ngồi trong văn phòng, kê điện thoại vào giữa vai và cổ, tay vẫn gõ bàn phím liên tục. Những con số múa may, nhiều hợp đồng kí kết và lời nhuận sinh ra. Cả cuộc đời ông dành cho công việc. Tích lũy hàng năm là những sự đảm bảo. Vốn vươn dài ra bắc cầu khắp nơi. Một đế chế dựng lên. Cả cậu bé và người đàn ông nọ cùng đang xây cho mình những lâu đài. Cả hai biết rằng, những lâu đài đó sẽ đến lúc sụp đổ. Tuy nhiên, sự đón nhận thì khác. Khi sóng kéo đến, cậu bé nhảy lên và vỗ tay. Không buồn phiền, không sợ hãi hay tiếc nuối. Vì nó biết chuyện này sẽ xảy ra. Và khi cả tòa lâu đài sụp đổ, cậu bé mỉm cười. Khi con sóng thời gia