Văn điếu cây xanh Hà Nội...!!!
Tưởng sóng thần, động đất, B.52 Cây Hà Nội ròng ròng máu đổ! Nhớ cây xưa Mơn mởn màu xanh Ấp ôm mái phố Người lắng nghe chim hót rộn ràng Bướm chấp chới, hoa cười chớm nở Lạnh mùa đông, chặn đợt gió lùa Nóng trưa hạ, ngăn cơn nắng đổ Trai gái yêu nhau Tìm nơi tình tự Dạo bước vườn hoa Nương cây cổ thụ Lời thì thầm trước buổi chia xa Người mang theo những ngày tuyến lửa Người thân dành dụm lời thương Cây xanh chắt chiu nỗi nhớ Ngày Thủ đô bom đạn tơi bời Thương Hà Nội hàng cây gãy đổ Trong lo toan trời với đất đau thương Giữa ác liệt cây cùng người nương tựa Những tưởng trong hòa bình bóng lá xanh tươi Ngờ đâu hơn chiến tranh máu cây loang lổ Những tưởng Hà Nội thanh bình Ngờ đâu Thủ đô “tiêu thổ” Tiếng cưa máy rền vang suốt mấy tuyến đường Xe cần cẩu nghênh ngang trên từng đại lộ Dân xót đau cưa thịt da mình Quan hí hửng ních hầu bao nó Đất sâu có hay Trời cao khôn tỏ Ôm cây xanh cô gái khóc than Nhìn thớt gỗ cụ già nức nở Trước, mùa xuân là tết trồn