Bài đăng

Nào, ta cùng làm luật biểu tình

Hình ảnh
Đkm, hết làm loạn Hồ Gươm lại đến làm loạn Lộc Hà, hết biểu tình đứng lại biểu tình nằm, chỉ có chiêu ăn vạ là không đổi. Hóa ra Chí Phèo đời nào cũng có, nhưng xem ra, chính quyền vẫn chưa quyết liệt, mấy thằng ăn vạ thì đã đành, nhưng mấy thằng ngồi máy lạnh chờ tin và bơm vá mới là loại đáng trừng trị. Chúng nó là những thằng nào?  Không khó tìm đâu, lên mạng guk phát ra ngay cả một lũ một lĩ. Những Diện, những Thụy, những Hằng, những Linh và có cả JB Nguyễn Hữu Vinh, một con chó săn cho đám phản quốc và có cả ngọn đèn dầu hiu hắt Đào Tiến Thi, giọng điệu na ná như nhau, cách làm việc như nhau và gào như nhau. Theo anh, lũ này truy tố bằng hết. Nếu cứ để thế này trẻ em mất chỗ chơi, các cụ già mất chỗ thư giãn, khách Tây khách ta bị quấy rầy, và môi trường bị ô nhiễm khủng khiếp. Nhưng khổ nhất vẫn là mấy chú công an, cứ ngày đêm lo lắng quần quật, cứ đặt mình vào vai các chú ấy thì biết. Cơ khổ! Cơ khổ cũng có cái nguyên do của nó, nhưng cái nguyên do căn cốt nhất có lẽ l

Yêu đơn phương người cũ, có buồn không?

Hình ảnh
Yêu đơn phương người cũ là thế, chính là yêu một người đã từng yêu ta. Là yêu tiếp chuyện tình chỉ còn lại một người lạc đường, nhầm ngõ. Là đi tiếp đoạn đường vốn đã dành cho cả hai… Thực ra, thứ tình đơn phương đau khổ nhất không phải là mối tình âm thầm chỉ biết giữ trong lòng không một lần dám mở lời, mà đó là thứ tình cảm vừa có vị mặn nồng của những ngày được sát cạnh, vừa có vị đắng chát của cái ngày phải buông bỏ người mà mình yêu – là mối tình mình không có quyền tự kết thúc – đơn phương với nỗi nhớ cũ mèm. Cứ yêu người mãi thế, có buồn lắm không? Cảm giác “đã từng”, bao giờ cũng tuyệt vọng hơn gấp ngàn lần cảm giác “chưa một lần được có”. Bởi thứ dằn vặt, giằng xé nhất sau một cuộc tình đều bắt nguồn từ những tiếc nuối về ngày đã qua. Cảm giác đánh rơi những thứ mình ngỡ đã nắm chặt trong tay, cảm giác xót xa cho những điều đã từng là sâu nặng… Cảm giác đưa tay chơi vơi để níu lấy những điều không thể một lần với tới, cảm giác quay lưng với hiện tại chỉ để t

Chuyện “Vợ” và “Đĩ”

Hình ảnh
Chắc hẳn nhiều người đều nghe qua câu “Thà lấy đĩ về làm vợ hơn lấy vợ về làm đĩ”. À, ai chưa nghe thì giờ nghe rồi đó. Câu này không nhằm đề cao “đĩ” mà nhằm hạ thấp một cô “vợ làm đĩ”. Nghĩa đen, nghĩa bóng của nó thì hẳn mọi người đã hiểu. Vấn đề là lý do: Tại sao lấy đĩ về làm vợ lại tốt hơn lấy vợ về làm đĩ? Điểm chung của “vợ” và “đĩ” là đều làm “chuyện đó” với đàn ông, điểm khác nhau là vợ làm với chồng còn đĩ làm với nhiều người, vợ làm vì tình yêu, đĩ làm vì tiền (các trường hợp ngoại lệ bỏ qua) Về phía “đĩ” Cô ta biết cách thỏa mãn đàn ông, cô gặp qua, tiếp xúc qua, “thân mật” qua nhiều người, nhiều tầng lớp nên có thể nói cô ta hiểu đàn ông, hay nói đúng hơn là hiểu những gì đàn ông che dấu và chỉ bộc lộ trong những tình huống hiếm hoi mà “vợ” không bao giờ có thể biết.Với “đĩ”, không có thằng chạy xe ôm, ông giám đốc, ông bác sĩ, tiến sĩ, ngài giáo sư, anh nhà văn, nhạc sĩ, ca sĩ hay ông thủ tướng, tất cả chỉ là “đàn ông”. “Đĩ” không thần tượng một ai hết, cô biết

Muốn làm đàn ông tốt, trước hết đừng lăng nhăng

Hình ảnh
Tôi chẳng biết bạn định nghĩa thế nào về một người đàn ông tốt.Có người sẽ cho rằng, giàu có, ga – lăng, đẹp trai, tốt bụng, hiền lành và lãng mạn là tiêu chí của một người đàn ông tốt.Cũng có người nói rằng, người đàn ông biết xăn tay áo vào bếp cùng vợ, biết thức dậy lúc nửa đêm thay tã lót cho con, biết từ chối các buổi nhậu để được về cùng ăn cơm với gia đình là một người đàn ông tốt. Hay, có người bảo, đừng hiền quá, hư hư một chút, cá tính một tẹo nhưng yêu thương ấm áp là được. Vâng! Tôi đồng ý, những người đàn ông như thế là những người đàn ông tốt. Nhưng, tiêu chí đầu tiên của tôi khi đánh giá họ là một người đàn ông tốt, thì nhất định họ phải là một người đàn ông chung thủy. Chẳng có gã đàn ông tốt nào lại khiến người phụ nữ của mình đau khổ chỉ vì tính tham lam. Với đàn ông, lười một tí cũng được, không biết nấu cơm không biết rửa chén cũng không sao. Với đàn ông, ham chơi một tí cũng được, thỉnh – thoảng bỏ vợ ăn cơm một mình cũng không sao nhưng nhất định

Anh – Cô bé và ngốc…

Hình ảnh
Một buổi chiều chớm đông … Mưa… Lạnh Người ta thấy một cô bé lững thững đi dưới mưa, từng bước, từng bước có vẻ như nặng nhọc lắm. Nụ cười gượng gạo trên khuôn mặt ướt nhèm không biết vì nước mưa hay nước mắt càng khiến những ai trông thấy cô đều cảm thấy thật xót xa. Cô bé mỏi mệt và dừng lại bên quán kem hồ Tây quen thuộc, người cô đang run lên vì lạnh, vì ướt mưa… Cô bé vẫn quyết định ăn kem ư? Cô bé có những sở thích thật lạ lùng! Kem ngọt… nhưng lạnh lắm… nhất là lúc trái tim cô đang giá băng… sẽ càng khiến nó thêm tê dại… Anh và Cô bé… Cũng buổi chiều mưa ấy, người ta thấy Anh vẫn ngồi lặng im nhìn chính cái bóng của mình in xuống mặt nước hồ Gươm – nơi mà Anh và cô vẫn thường cùng nhau đến mỗi khi có thời gian… Nó lạnh, nó tê tái… Xung quanh Anh chẳng còn ai. Bởi đâu có ai giống Anh. Người ta biết trời mưa sẽ bị ướt. Người ta biết bị ướt mưa sẽ lạnh. Người ta biết lạnh sẽ tê buốt lắm. Thậm chí, họ có thể sẽ chết vì lạnh. Anh biết chứ! Anh biết hết mọi thứ cảm giá

Các chàng trai nên đọc

Hình ảnh
Bố bảo nhìn vào chiếc giường là biết cuộc sống vợ chồng có hạnh phúc hay không. Dù chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, đừng mang chăn gối ra sofa ngủ, cũng đừng quay lưng vào người vợ của con, hãy ôm cô ấy vào bờ vai và khuôn ngực nóng hổi của con. Tất cả sẽ qua đi, chỉ tình yêu còn lại. Bố bảo dù ở ngoài xã hội, con có là xe ôm, hay ông lớn, ông bé, thì về nhà con vẫn là trụ cột của gia đình. Vợ con có thể là người phụ nữ rất đảm đang, cô ấy có thể đóng đinh, sửa ống nước hay tháo quạt trần, nhưng hãy làm việc đó – trừ khi con quá bận. Nó vừa thể hiện sự công bằng, vừa thể hiện sự chia sẻ vợ chồng. Bố bảo sau khi kết hôn sẽ hơn một lần con cảm thấy hối hận, thậm chí có mối quan hệ ngoài chồng ngoài vợ. Mỗi lần như vậy con hãy nhớ rằng: Người bồ hiện tại yêu con mười phần, người vợ hiện tại cũng đã từng yêu con mười phần, nhưng (như một số blog radio đã nói) khi bước vào hôn nhân, vai trò của phụ nữ càng trở nên phức tạp hơn, ngoài tình yêu họ còn có cả trách nhiệm. Vì vậy khi đã

4 thành viên Pháp luân công Hà Nội bị tuyên phạt 19 năm tù

Hình ảnh
Thực Hiện   Bureau CTM Media - Âu Châu  - 02/04/2014 C ách đây 2 tháng vào ngày 3/2/2014, đúng vào ngày kỷ niệm 84 năm thành lập Đảng cộng sản Việt Nam, một nhóm người tự nhận là học viên Pháp luân công toan dùng búa tấn công Lăng Hồ Chí Minh, nhưng tin tức loan truyền nói là họ đã bị bắt trước khi thực hiện ý định. Chỉ gần 2 tháng sau khi xảy ra sự việc, ngày 27/3/2014 vừa qua, tòa án Hà Nội đã mở phiên tòa hình sự sơ thẩm để xét xử 4 thành viên của Pháp Luân Công. Phiên tòa gọi là công khai nhưng gia đình của họ không được thông báo tham dự, không có luật sư bào chữa. Phiên tòa diễn ra gói gọn trong một buổi sáng. Các thành viên Pháp luân công bị truy tố theo khoản 2 điều 245 bộ luật Hình sự. Tòa đã tuyên án anh Nguyễn Doãn Kiên 6 năm tù, anh Vũ Hồng Tố 5 năm tù, hai anh Nguyễn Văn Kiểm và Trinh Kim Khánh mỗi người 4 năm tù. Vụ án xâm phạm lăng Hồ Chí Minh là một sự kiện chính trị nhạy cảm.