Anh hãy ra đi
Em chỉ đón nhận người thương mình chứ em không đón nhận người mình thương. Anh à! Hôm nay là sinh nhật em, người mà em mong đợi nhất là ai chắc anh cũng hiểu phải không anh. Từ sáng giờ mưa quá, Sài Gòn đang vào mùa mưa mà anh, ngồi trên tầng 6 của chung cư nhìn xuống đường toàn một màu trắng xóa, từng dòng người vội vã qua lại em chợt nhớ anh. Sao em lại yêu một người như anh kia chứ, ngồi cầm cây đàn ghita chơi bản nhạc Nỗi nhớ mùa đông của nhạc sĩ Phú Quang mà nhớ anh da diết, bất chợt những hạt mưa rơi vào mắt em không biết đó là nước mắt hay mưa nữa, mặn chát khô khốc trong từng lời hát, những nốt nhạc trầm buồn như rơi vào khoảng không im lặng chỉ còn mưa và nước mắt, đắng cay và thật trái ngang. Em lại nhớ lúc trước em tâm đắc nhất câu "Em ước gì mình gặp nhau lúc anh chưa ràng buộc và em chưa thuộc về ai" anh còn nhớ không anh? Em ước gì mình gặp nhau lúc anh chưa ràng buộc và em chưa thuộc về ai. Ảnh: internet Anh à! Dù gì mình đến với nhau là sự tự