Tôi sinh ra trên mảnh đất nghèo khó, cằn cỗi và trơ trọi. Mồ côi cha mẹ từ ngày con tấm bé. Tôi, một thân, một mình, trôi nổi giữa dòng đời xô đẩy. Tôi sống lay lất, nay đây mai đó, chẳng chốn nương thân, chẳng nơi nương tựa. Rồi tôi gặp chị, tình cờ, trong một lần, đang chào bán hàng rong, thì va phải chị. Nghe phong phanh hoàn cảnh của tôi, chị thấy thương, rồi đem tôi về, nuôi dưỡng. Chị cũng giống tôi, khổ vì mảnh tình không trọn vẹn, khổ vì cái phận nghèo đeo bám quanh năm nên duyên số đẩy đưa tôi gặp chị, để hai chị em nương tựa vào nhau mà sống. Chị coi tôi như máu mủ ruột rà của chị, mọi điều tốt đẹp trên đời này, chị chỉ mong thuộc về tôi, dành cho tôi, mà thôi. Đời tôi, khi ấy, bước sang trang mới, một trang với nhiều hi vọng và tốt đẹp trong tương lai. Nhưng rồi, đến năm, tôi lớn lên, bắt đầu có nhiều biến cố đến với cuộc đời tôi, mà biến cố lớn nhất đó là sự thay đổi của chị. Chị coi tôi như máu mủ ruột rà của chị, mọi điều tốt đẹp trên đời này. Ảnh: in