Ai bảo tình yêu không có vị? Đó là vị yêu thương từ cả đớn đau và hạnh phúc… Hình ảnh cô cùng tiếng đàn ùa về, quẩn quanh trong tâm trí anh. Mãi một lúc lâu sau, anh mới chợp mắt được. Giấc ngủ không tròn bởi bộn bề trong anh là những câu hỏi cần lời đáp về cô. Sáng hôm đó, tỉnh giấc, điện thoại có tin nhắn, là của cô. Anh vui mừng, vội vàng đọc: - Em khỏe rồi, đã có thể đi làm, anh đừng lo lắng nữa. Người anh như trút được gánh nặng, nhẹ nhõm hẳn. Anh nhắn lại cho cô: - Em không sao là tốt rồi. Ngày mới vui vẻ em nhé. Chiều nay mình gặp nhau ở nhạc viện. Dự án xây dựng nhà hát ở nhạc viện là do công ti anh làm chủ thầu, hiện giờ đang bước sang giai đoạn 2. Dạo gần đây anh phải thường xuyên tới nhạc viện nên có nhiều thời gian để gặp cô hơn. Cái hẹn ở nhạc viện với cô chiều nay khiến anh nhớ lại lần trễ hẹn cách đây khá lâu của cô. Đó là lần đầu mà cô trễ hẹn… *** Sáng thức dậy, anh thấy trong người không được khỏe, đầu hơi đau và cổ họng khô khốc. Anh uống nước đ