Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ SƯU TẦM

Nỗi niềm của gió

Hình ảnh
Nỗi niềm của gió   Ta cơn gió lạc giữa trời   Không nơi trú ngụ cả đời lang thang   Trần vai gánh vạt nắng vàng   Cỏ cây gác trọ - núi ngàn chăn êm  Buồn rơi khép nép bên thềm   Hát vui xao xác lá hiền cành non   Ghen hờn dỗi ráng chiều son   Phủ vầng mây xám mưa giòn hạt bay   Giận chi ngày tháng rộng dài   Ngẩn ngơ rét bấc u hoài nồm nam   Ta gom góp lạc hương tràm   Gửi theo chín nhánh nồng nàn sông thương R   Rừng say mù mịt ánh dương   Phấn thông rắc hạt yêu đương ngỏ tình   Tuyết mờ xuân đỏ dáng hình   Bốn mùa ta vẫn một mình đi hoang.   [  DA] - [Lộc Phát]

Hư vô và vĩnh viễn

Hình ảnh
  Hư vô và vĩnh viễn  Cũng vô lý như lằn kia dưới lá Con chim bay bỏ lại nhánh khô cành  Đời đã mất tự bao giờ giữa dạ  Khi lỡ nhìn viễn tượng lúc đầu xanh Buổi trưa đi vào lòng lá nhỏ Tiếng kêu kia còn chút mong manh  Dòng nức nở như tia hồng đốm đỏ Lạc trời cao kết tụ bóng không thành Lá cũng mất như một lần đã lỡ Trời đã xanh như tuổi ngọc đã xanh  Trời còn đó như tháng ngày lỡ dở Hồn nguyên tiêu ai kiếm lại cho mình  Đường vất vả vó ngựa chồn lảo đảo  Cồn sương đi vào sương lạnh miên man  Bờ bến cũ ngậm ngùi sông nước dạo  Đêm tàn canh khắc ngợi nguyệt gương ngàn  Một lần đứng lên mấy lần ngồi xuống  Ngón trên tay và tóc xõa trên đầu  Tình đếm lại muôn vàn thôi đã uổng  Để bây giờ em có biết nơi đâu  Bờ trùng ngộ một phen này phen nữa Tờ cảo thơm như lệ ứa pha hồng  Hồn hoa cỏ phượng thành Hy Lạp úa  Nghe một lần vĩnh viễn gặp hư không. [Bùi Giáng] chúc các bạn & Gia đình đêm cuối tuần nhiều yêu thương và ngủ ngon

Không đề 2

Hình ảnh
  Không đề 2 Anh xé quyển thơ anh viết mấy năm ròng Anh xé lòng anh những đêm mất ngủ Cửa kính đóng xong anh đưa tay đập vỡ Đời anh ổn định rồi, anh lại phá tung ra. Anh khờ dại anh tự làm mình khổ Anh sợ những dây chằng, anh sợ cái lồng chim Muốn quên nỗi đau mà không thể nào quên Anh buồn lắm, em đừng giận nữa. Đừng giận những khi bỏ em anh lang thang Như một kẻ không nhà không cửa Em chong đèn ngồi bên cửa sổ Mong anh về trong khoé mắt đăm đăm. Anh như con sông cứ muốn chảy ngược dòng Khi tuyệt vọng không muốn làm em khổ Anh bỏ nhà ra đi như ngọn gió Ngọn gió âm thầm quằn quại vẫn yêu em. Em mênh mông đôi mắt mở to nhìn Anh trở lại như chim về với tổ Em là bóng cây em là bếp lửa Che mát và sưởi ấm lòng anh. Bây giờ anh chỉ còn lại em thôi Anh chẳng nghĩ những gì xa xôi nữa Anh chẳng đua chen chẳng mất công cãi vã Chẳng nói những lời to tát rỗng không. Mọi tên tuổi vinh dự chỉ hư danh Chẳng nghĩa lý bằng chiều nay em nhóm bếp Phiên chợ xanh non màu rau diếp Tiếng trẻ cười, tiếng chim

Bài hát ru em

Hình ảnh
  Bài hát ru em Ngủ đi, em bé anh yêu,  Phòng em gió sáng dặt dìu tiếng hoa. Thu về, mùa đã nghe xa… Hoàng hôn nhân thế phai nhòa nhớ thương.  Riêng em tóc biếc, môi hường  Vui say bên nỗi đoạn trường là anh.  Chiều đồi: Cây tạ hồn xanh,  Sương the lảng đảng, hoa cành tả tơi. Em vui, xuân sắc riêng trời,  Hồn say giấc bướm, miệng cười vẻ hoa. Em ơi, chiều thế đương nhòa,  Môi khô khôn níu, tên đà nhạt tên.  Bao nhiêu nguyền cũ đương quên,  Bao nhiều tình cũ đương rền rĩ than.  Tiếng sầu mất giữa nhân gian,  Nàng đi xa lắm và nàng đã vui. Anh về, lòng góa, tim côi,  Lửa thiêng đem sấy lại đồi lạnh khô. Gửi em, giấc mộng đầu mùa,  Hoa phai ghi dấu những giờ xót thương. Anh run, quỳ gối chân giường:  - Em ơi! Cực lạc, thiên đường là em! [Hồ Dzếnh] Chúc các bạn & Gia đình buổi tối an vui, ấm áp và hạnh phúc

Có còn thương nhớ em ?

Hình ảnh
Có còn thương nhớ em ? Người ơi có nhớ em không?  Mùa đông tuyết trắng chạnh lòng xót xa  Tháng năm năm tháng đi qua  Mặn nồng thuở ấy phôi pha xuân thì. Tình yêu gặp gỡ - Chia ly Người từng hứa sẽ quay về, phải không? Phố xưa lối cũ chờ mong Một mình em với lặng thầm nào hay. Bao lời hẹn ước đắm say Để cho nỗi nhớ đọa đày con tim Vòng tay ai đã lãng quên Mà sao em vẫn đi tìm yêu thương. Chiều buồn nhuộm tím hoàng hôn Người nơi phương ấy có còn thương không? Chiều buồn tím cả bến sông Em đi về phía lặng thầm không anh…! [Nguyễn Huệ ] Chúc các bạn & Gia đình buổi tối an vui, ấm áp và hạnh phúc

Nhà quê

Hình ảnh

Đàn bà

Hình ảnh
Đàn bà Có nhỏ lại Trời vẫn xanh Miền yêu Một thoáng rùng mình Vẫn thiêng! Đêm cuồn cuộn Đêm nằm nghiêng Tàn... Im lặng Lại bùng lên nhiệm màu Em chín đỏ Cõi thẳm sâu Bao tơi tả, đỡ hai đầu đêm - em Dẫu nông nổi gọi thành tên Kệ... Em cứ cháy thành em: Đàn bà ! Tan mình vào cuộc sinh ra Em mang thai cả hồn tôi..mỗi ngày.  [Lộc phát]