Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn GÓC SUY NGẪM

Loài hoa tinh khiết

Hình ảnh
Sẽ chẳng có loài hoa nào gợi cho ta một cảm giác thánh khiết, trong ngần như hoa sen. Hoa vươn lên từ nơi bùn lầy mà vẫn ngát hương, đẹp tinh khôi mà vẫn bình dị, khiêm nhường. Và đó chính là Sen loài hoa tượng trưng cho cốt cách thanh tao của người tu Phật.

Sống đủ để là chính mình

Hình ảnh
Ảnh minh họa nơi Thiên Sơn Suối Ngà [Ba Vì Hà Nội] Đủ tự tin với những gì mình đang có, để được tiếp thêm động lực hoàn thành tốt mọi thứ, để khẳng định bản thân… “Đủ” để tránh những lúc ta cảm thấy tự ti với chính mình. Cũng như “đủ” để biết mình là ai và mình đang đứng ở đâu, để không tự kiêu với tất cả. Đủ mạnh mẽ để tự vực mình đứng lên sau khi ngã và gắng sức vượt qua mọi khó khăn. Một trái tim quá yếu mềm sẽ khiến bản thân mệt nhoài sau mỗi lần ngã gục và không còn đủ sức để đứng dậy mà bước tiếp. Mọi nỗi đau, mọi thất bại, mọi sự tuyệt vọng chỉ là một điểm dừng chân bé nhỏ trên suốt một chặng đường dài. Nếu muốn đặt chân đến điểm cuối của con đường, chúng ta sẽ phải tự mình bước đi, và đi với một trái tim đủ sức. Đủ vị tha để ngắm nhìn cuộc sống với một ánh mắt lạc quan. Cuộc đời này sẽ quá dài với những toan tính và bon chen, và sẽ quá ngắn ngủi với sự chân thành cùng những điều giả dối nếu bạn nhìn nó dưới con mắt của một kẻ không biết đến thứ

Tôi học được rằng...!!!

Hình ảnh
Tôi học được rằng: Có những điều dù ta chỉ làm trong khoảnh khắc nhưng lại làm ta đau lòng cả đời. Tôi học được rằng: Mỗi khi xa rời người thân yêu, hãy luôn nói lời thương yêu nhất, bởi có thể đó là lần cuối ta gặp họ. Tôi học được rằng: Đã là bạn thân, dù không làm gì cả, ta vẫn có những phút giây tuyệt vời khi bên nhau. Tôi học được rằng: Tình bạn chân thành sẽ mãi lớn lên dù cho có cách xa ngàn dặm, và tình yêu đích thực cũng thế đấy. Tôi học được rằng: Chỉ vì ai đó không yêu ta theo cái cách mà ta mong muốn, điều đó không có nghĩa là họ không yêu ta hết lòng. Đối với một người bạn tốt, sẽ chẳng có vấn đề gì nếu chẳng may họ làm tổn thương ta, và hãy biết tha thứ cho họ vì điều đó. Tôi học được rằng: Sẽ không đủ nếu ta chỉ biết tha thứ cho người khác. Đôi khi cũng phải học cách tha thứ cho chính mình. Tôi học được rằng: Bất kể con tim ta có tan vỡ, cuộc sống cũng sẽ chẳng dừng lại, và vẫn vô tình như không biết đến tổn thương của ta. Tôi học được rằng:

Ngẫm đời

Hình ảnh
  ngẫm đời Cũng chỉ là vài chiếc lá nhẹ rơi Làm ta thấy cả bầu trời hiu quạnh Hôm nào đó lá còn xanh đỏng đảnh Mà giờ đây đã vàng ánh lên rồi Và con người cũng có thế mà thôi Cứ trôi nổi... Nổi trôi như dòng thác Sống để thấy cõi đời nhiều đen bạc Đối xử nhau như cỏ rác lạc loài Sống trên đời xin đừng có phụ ai Cười hôm trước ngày mai người cười lại Đừng mặc định ai giàu là giàu mãi Ai sa cơ thì phải chịu cúi đầu Ngậm máu rồi miệng có sạch được đâu Còn mang tiếng cơ cầu cho thêm mệt Ngọc có giũa sẽ không còn tì vết Nên sống sao để dứt hết muộn phiền Hãy an lòng với cuộc sống hồn nhiên Đừng mơ tưởng sống cho hiền đằm thắm Tà và chính đâu có xa vạn dặm Một đường tơ là vạch ngắm chánh tà. [Thành Hùng] Chúc các bạn & Gia đình chiều an lành và hạnh phúc

Điều hôm nay ta nghĩ về ngày mai

Hình ảnh
  Điều hôm nay ta nghĩ về ngày mai Điều hôm nay ta nghĩ về ngày mai Người khác lại nói lời yêu thuở trước Đời sống này vô điều em cũng biết Và câu thơ đâu còn mãi ngày sau!!! [Nga Trần] Chúc các bạn một sáng an lành, ấm áp và hạnh phúc 

Trong cuộc sống bao buồn vui cay đắng

Hình ảnh
  Trong cuộc sống bao buồn vui cay đắng Cảm ơn đời ta học được chữ khôn Bỗng thấy mình càng ngày như thêm lớn Trong gian nan vất vả mới sinh tồn Có thể nhận nhát dao còn ngơ ngác Máu nhỏ ròng mới thấy biết mình đau Dạy bài học rằng ta luôn cảnh giác Để lần kề phải trông trước nhìn sau!!!

Những lúc buồn

Hình ảnh
  những lúc buồn  Những lúc buồn tôi chỉ muốn ngủ thôi Nhắm mắt vào ngủ một giấc thật say Quên đi hết những đắng cay mỏi mệt Vết thương sâu hằn vào con tim chết Đủ làm lòng khánh kiệt những mộng mơ Có gì vui mà khắc khoải mong chờ Để nhớ mong cũng chỉ là vô nghĩa Khi yêu thương chỉ đến từ một phía Điều cuối cùng là cô lẻ đơn côi Nhắm mắt vào bỏ lại những đầy vơi Những âu lo của cuộc đời bèo dạt Đã nhận đủ những tổn thương mất mát Mệt mỏi rồi cần một chút bình yên Không thể quên ngủ vùi chắc sẽ quên Lòng nhói đau ngủ rồi đâu còn nữa Giấu vào đêm những nghĩ suy trăn trở Khép mi buồn quá khứ cũng chìm sâu Những lúc buồn tôi chẳng muốn đi đâu Chỉ thèm khát giấc ngủ sâu như vậy Để ngày mai ánh bình minh thức dậy Nở nụ cười và tìm lại niềm vui. [Người Viết Thơ Đau] chúc các bạn & Gia đình đêm an lành, ấm áp và hạnh phúc