Bài đăng

Trọ

Hình ảnh
Trọ Mùa thu về bên kia sông Cầm tay ảo giác xuôi dòng thực mơ Trần gian ẩn bóng sương mờ Lạ nguồn ở trọ ven bờ mây sa Hạt bụi nào chẳng nhận ra Bay trong huyễn hoặc thăng hoa kiếp người Chân non chập chững giữa đời Gió vin bóng lá rụng hoang vu Người đi với bóng mùa thu Hồn riêng ở lại cõi mù mịt xa [Lộc phát]

Ước là...

Hình ảnh
 Ước là Ước là một cánh diều bay Được nhìn trời đát cả ngày lẫn đêm Ước là một ánh trăng liềm Cho câu thơ đẹp làm duyên với đời Ước là một áng mây trôi Được ôm ấp núi được lời gió sương Ước là một buổi chiều buông Gửi vào nhung nhớ tơ vương mắt buồn Ước là ngọt một nụ hôn Tìm người loạn nhịp bồn chồn mắt nai Thế rồi chẳng biết nhớ ai Để lòng mãi cứ không phai, ước là  [Lộc phát] [HXĐ]

Tôi còn...

Hình ảnh
Tôi còn... Tôi còn ít mùa thu Hương xanh rộn rã về ru nhịp đời Tôi còn...những lúc chơi vơi Ngồi ôm trăng vỡ để rồi lại đau Đánh rơi lời hẹn bên cầu Rưng rưng ánh mắt ai mầu trăng trong... Tôi còn...với những chiều đông Thương về cái thuở mình không là mình Lốc đời bầm dập mưu sinh Trắng đen sấp ngửa nhân tình...xót xa Thương thay cái kiếm người ta Hư danh huyền hão sa đà lấm thân Tôi còn...ít lửa chiều xuân Thắp cho ấm áp tình gần nghĩ xa Tôi còn...ta vẫn là ta Thảnh thơi bên những khúc ca dâng đời Tôi còn em một nụ cười Tri âm nối những đầy vơi...tôi còn. [Lộc phát]

Uống trà

Hình ảnh
Uống trà   Ngồi cùng nhau nhấp chén trà  Nhâm nhi hương vị tinh hoa của trời  Tách trà gợn sóng tình người   Đã nên gắn bó mấy đời chĩa nhân   Không tình thân, sẽ tình thân  Không nhì nhất, kém gì cao sang Mấy tuần trà ở quê làng  Mà bao mệt mỏi nghe đang đỡ đần Mà bao xa cũng thấy gần   Bao điều chưa biết lần lần hiểu ra Tưng bừng nơi yến tiệc hoa  Sao bằng ta thưởng thức trà với nhau.   [Lộc phát]

Thôi đành

Hình ảnh
Thôi đành Thôi đành Chồn chân...đường vẫn vợi xa Bơ vơ lạc giữa người va đập người Nhặt về đắng đót nụ cười Buông sầu thả hết những lời đầu môi Câu thơ rơi xuống vành môi Thành dòng lục bát luôn hồi tìm nhau Nhân duyên tiền kiếp nhạt nhàu Khó lòng dò khúc nông sâu... Thôi đành ! [Lộc phát]

Nỗi niềm của gió

Hình ảnh
Nỗi niềm của gió   Ta cơn gió lạc giữa trời   Không nơi trú ngụ cả đời lang thang   Trần vai gánh vạt nắng vàng   Cỏ cây gác trọ - núi ngàn chăn êm  Buồn rơi khép nép bên thềm   Hát vui xao xác lá hiền cành non   Ghen hờn dỗi ráng chiều son   Phủ vầng mây xám mưa giòn hạt bay   Giận chi ngày tháng rộng dài   Ngẩn ngơ rét bấc u hoài nồm nam   Ta gom góp lạc hương tràm   Gửi theo chín nhánh nồng nàn sông thương R   Rừng say mù mịt ánh dương   Phấn thông rắc hạt yêu đương ngỏ tình   Tuyết mờ xuân đỏ dáng hình   Bốn mùa ta vẫn một mình đi hoang.   [  DA] - [Lộc Phát]

Loài hoa tinh khiết

Hình ảnh
Sẽ chẳng có loài hoa nào gợi cho ta một cảm giác thánh khiết, trong ngần như hoa sen. Hoa vươn lên từ nơi bùn lầy mà vẫn ngát hương, đẹp tinh khôi mà vẫn bình dị, khiêm nhường. Và đó chính là Sen loài hoa tượng trưng cho cốt cách thanh tao của người tu Phật.

Sống đủ để là chính mình

Hình ảnh
Ảnh minh họa nơi Thiên Sơn Suối Ngà [Ba Vì Hà Nội] Đủ tự tin với những gì mình đang có, để được tiếp thêm động lực hoàn thành tốt mọi thứ, để khẳng định bản thân… “Đủ” để tránh những lúc ta cảm thấy tự ti với chính mình. Cũng như “đủ” để biết mình là ai và mình đang đứng ở đâu, để không tự kiêu với tất cả. Đủ mạnh mẽ để tự vực mình đứng lên sau khi ngã và gắng sức vượt qua mọi khó khăn. Một trái tim quá yếu mềm sẽ khiến bản thân mệt nhoài sau mỗi lần ngã gục và không còn đủ sức để đứng dậy mà bước tiếp. Mọi nỗi đau, mọi thất bại, mọi sự tuyệt vọng chỉ là một điểm dừng chân bé nhỏ trên suốt một chặng đường dài. Nếu muốn đặt chân đến điểm cuối của con đường, chúng ta sẽ phải tự mình bước đi, và đi với một trái tim đủ sức. Đủ vị tha để ngắm nhìn cuộc sống với một ánh mắt lạc quan. Cuộc đời này sẽ quá dài với những toan tính và bon chen, và sẽ quá ngắn ngủi với sự chân thành cùng những điều giả dối nếu bạn nhìn nó dưới con mắt của một kẻ không biết đến thứ

Tình vắng

Hình ảnh
Em vẫn biết chia tay Là không mong gặp lai Nhưng sao lòng ngóng vọng Dài đêm khóc âm thầm Em vẩn nhớ trong tâm Lệ tràn đêm lệ đăng Em vẩn hoài hy vọng Dù ảo ảnh xa vời Trong bóng tối chơi vơi Trăng còn đang ẩn bóng Mưa rả rích mưa rơi Tình ơi sao tình vắng Sao gió mãi rên than Cho sầu đong ngập mắt Ai trắc trở hai nơi? Cho lòng tôi cay đắng? [MD]

Tôi học được rằng...!!!

Hình ảnh
Tôi học được rằng: Có những điều dù ta chỉ làm trong khoảnh khắc nhưng lại làm ta đau lòng cả đời. Tôi học được rằng: Mỗi khi xa rời người thân yêu, hãy luôn nói lời thương yêu nhất, bởi có thể đó là lần cuối ta gặp họ. Tôi học được rằng: Đã là bạn thân, dù không làm gì cả, ta vẫn có những phút giây tuyệt vời khi bên nhau. Tôi học được rằng: Tình bạn chân thành sẽ mãi lớn lên dù cho có cách xa ngàn dặm, và tình yêu đích thực cũng thế đấy. Tôi học được rằng: Chỉ vì ai đó không yêu ta theo cái cách mà ta mong muốn, điều đó không có nghĩa là họ không yêu ta hết lòng. Đối với một người bạn tốt, sẽ chẳng có vấn đề gì nếu chẳng may họ làm tổn thương ta, và hãy biết tha thứ cho họ vì điều đó. Tôi học được rằng: Sẽ không đủ nếu ta chỉ biết tha thứ cho người khác. Đôi khi cũng phải học cách tha thứ cho chính mình. Tôi học được rằng: Bất kể con tim ta có tan vỡ, cuộc sống cũng sẽ chẳng dừng lại, và vẫn vô tình như không biết đến tổn thương của ta. Tôi học được rằng:

Phật ở trong Ta

Hình ảnh
  Nguyện Phật đâu bằng Phật trong lòng Chúng sinh cứ mãi cầu mong bên ngoài Phật đâu đo đắn lòng người Phật đâu yêu, ghét để rồi van xin Lòng xa rời ngũ trược Hãy sống bằng cả trái tim Chân thành trong sáng là mình Phật đây ! Kiếp đời, còn mất có không Giữ gì ! Theo ta vọng tưởng Trầm luân mãi chốn bụi hồng! Dù bao khổ ải phong trần Tránh xa tội ác, nghĩa nhân nằm lòng Đừng làm những kẻ vong ân Bất lương, vô hậu, vô nhân, hại người! Đời người một chuyến chu du .  Trầm luân bể khổ âm u cõi trần .  Ai kia hám lợi tranh phần.  Mai ra nghĩa địa còn cần thứ chi ..?! Như Lai tu hạnh nhẫn nhục không ? Pháp nhẫn Như Lai dạy truyền rằng  Mặc vua Ca Lợi cho cắt xẻ Thân nát như tương,chẳng xao lòng . Tu thân ở chốn ta bà  Bụi trần ở chốn nhân sinh Chàm pha nhuốm bẩn mặc tình trắng đen Ta bà thích sự đua chen Người khinh kẻ miệt sang hèn thị phi Ta bà nơi để sân si So đo từng chút cũng vì lợi danh Ở đời người thích phân tranh Tai bay vạ gió chỉ giành cái tôi Ta bà là chốn tanh hôi Người quên máu m