Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn TRÁI TIM CÓ NẮNG

Tháng 8 thu về, mùa nhớ, mùa yêu

Hình ảnh
Thu về. Có những ngày rất mưa. Còn anh thì rất nhớ. Nhớ những đêm hoa sữa rơi đầy. Bàn tay em nhỏ ướp đầy hương hoa. Anh ngơ ngác nhìn ngỡ em là tinh khôi. Tháng 8 thu về, có khoảng trời xanh thế.    Từ độ đất trời khẽ chuyển mình trong những cơn mưa chiều nặng hạt. Mưa buồn cho lòng ai quay quắt, hanh hao. Anh lặng ngắm những giọt mưa rơi bên thềm cửa. Còn đó, giọt cà phê tí tách, cuốn sách cũ, góc quán quen. Chỉ có em là không ở lại.  Em à! Thu về rồi đấy.    Tháng 8 thu về, mùa nhớ, mùa yêu.   Thu gõ cửa. Nắng hanh hao, gió hanh hao. Như lòng người lúc vơi lúc cạn, thu chùng chình đi qua ngõ. Từ lúc em đi, ngõ nhỏ không mùa đợi bước chân em lại. Thấm thoắt đất trời lại trở mình sang Thu. Em nói với anh rằng mùa thu là mùa của những ước mong. Giờ mình anh miên man mơ về những mùa thu đã qua.   Mơ những lần chạm tay, gió cười thật khẽ.    Mơ những đêm xao xác lá, dai dẳng những nhớ thương.   Mơ những lần hẹn hò, má em hồng, nắm chặt tay anh qua

Anh đã nắm tay bao nhiêu cô gái?

Hình ảnh
Nếu tình yêu được đo bằng những lần nắm tay thì em muốn hỏi anh, tình yêu của anh rộng lớn tới mức nào rồi, có nghĩa là, anh đã nắm tay bao nhiêu cô gái? Có bao giờ bước trên đường một mình, nhìn những cặp đôi tay trong tay, anh nhớ và cần nắm lấy một bàn tay hay không?   Có bao giờ anh tự đan hai tay vào nhau, tự tưởng tượng bàn tay trái là tay anh, tay phải là tay của một cô gái hay không?   Có bao giờ bỗng nhiên một cô gái chạy ào về phía anh, nắm tay anh thật chặt, vô tư… còn anh lại cuộn lên những cảm xúc không tên?   Và, anh đã nắm tay bao nhiêu cô gái?   Khoảng cách được đo bằng nỗi nhớ, nỗi nhớ đo bằng thời gian, vậy anh có đang nhớ cái nắm tay với em không? Bởi khoảng cách của chúng ta là hai đầu đất nước. Gặp nhau một lần, nắm tay một lần, làm sao để nhớ nổi vị ấm nóng của cái nắm tay?   Lần đầu tiên em nắm tay một người con trai, vị ấm áp của nó em cảm nhận rõ ràng lắm, thổn thức không nói nên lời, không sao chợp mắt và chỉ nghĩ đến anh. Em k

“Trong giờ phút quyết định, tôi ít niềm tin vào phụ nữ hơn”

Hình ảnh
Nếu đàn ông ít niềm tin vào phụ nữ hơn ở những khi quyết định, thì phụ nữ cũng hãy chứng tỏ rằng mình chẳng cần đến đàn ông để đưa ra phán quyết bao giờ! “Trong giờ phút quyết định, tôi ít niềm tin vào phụ nữ hơn” – câu nói đùa mà như thật trong hoàn cảnh “nước sôi lửa bỏng” này của một đấng mày râu đã dễ dàng hạ bệ lòng tự tôn của rất nhiều phụ nữ, dù ít dù nhiều, trong đó có cả những người thông minh và tỉnh táo nhất. Vẫn biết đây chỉ là một câu nói vui, nhưng nếu đặt nó ra khỏi cuộc chơi, có lẽ nó cũng khiến hàng triệu phụ nữ phải rối bời trong suy nghĩ. Vì sao ư? Cũng chỉ vì họ là phụ nữ! Có chị em nào dám đứng lên phản bác và trả đũa câu nói kia không? Rằng “về phần mình, cả cuộc đời này, tôi chưa bao giờ tin vào đàn ông”. Có lẽ là không, vì đàn ông không bao giờ tồi như thế! Và phụ nữ cũng chẳng thể nào quyết đoán được như thế kia. Dẹp tự ái sang một bên, các chị em cũng sẽ nhận ra câu nói kia không phải là không có lý. Từ bao lâu nay, phụ nữ đã mấy khi được đối x

Hãy học cách đứng lên sau vấp ngã

Hình ảnh
Cuộc sống này tuy không hề đẹp như bạn vẫn hằng mơ, nhưng vẫn rất công bằng trong tình yêu. Bạn cho hay nhận, được hay mất, đó là tùy thuộc vào quyết định của bạn… Bất cứ ai cũng đã từng thất bại, đã từng vấp ngã ít nhất một lần trong đời như một quy luật bất biến của tự nhiên. Có nhiều người có khả năng vực dậy, đứng lên rồi nhẹ nhàng bước tiếp như thể chẳng có chuyện gì xảy ra, nhưng cũng có nhiều người chỉ có thể ngồi một chỗ và vẫn luôn tự hỏi lí do vì sao bản thân lại có thể dễ dàng “mắc bẫy” đến như thế…   Bất kì vấp ngã nào trong cuộc sống cũng đều mang lại cho ta một bài học đáng giá: Về một bài toán đã áp dụng cách giải sai, về lòng tốt đã gửi nhầm chủ nhân hay về một tình yêu lâu dài bỗng phát hiện đã  trao nhầm đối tượng.    Bạn ạ!   Vấp ngã dạy cho ta bắt đầu nhìn cuộc sống bằng một con mắt khác. Đôi mắt ấy có thể trở nên tinh tường hay mù quáng, điều đó phụ thuộc vào chính bản thân ta. Có nhiều khi, tâm hồn ta sa ngã, ta bắt đầu trở nên đa nghi,

Tháng 8, mùa yêu!

Hình ảnh
Tháng tám về báo hiệu những trở mình rất khẽ. Có những dòng người trôi đi vồn vã, có những toan lo oằn gánh nặng trên vai. Em nhớ hanh hao mùa vàng những lá, xào xạc con phố nhỏ với những bản tình ca. Tháng tám mùa về, mùa mới và tình mới có đắm say? Ngày phố gọi mùa là ngày cơn gió heo may se lạnh, là ngày nắng bớt vàng và có hồng thêm đôi chút, như gò má em một buổi chạm tay ai. Em vẫn nghe hoài điệp khúc củasự chờ đợi, của chia ly và của những buồn đau sầu khổ, em tự hỏi mình có ai trong chúng ta chịu mở lòng với một mùa mới, mùa yêu? Thu qua ngõ chùng chình đủng đỉnh, như tình qua tay lúc hời hợt, lúc nông sâu. Thế nên anh à, có dám đánh cược với em không? Em cược rằng tháng tám là mùa yêu... Mùa của những lần đôi tay mình khẽ chạm... Mùa của những xao động nhớ nhung... Mùa của những hẹn hò và đôi má hồng người thiếu nữ... Mùa này gió bắt đầu se lạnh, mình đi ra phố đông người cần lắm một vòng tay ôm. Mùa này có những cơn mưa chiều dai dẳng, mình nhớ tron

Nếu một mai mình không còn nhau nữa

Hình ảnh
Có biết bao nhiêu chuyện tình phải tan vỡ, có biết bao nhiêu đôi lứa vẫn còn yêu nhau mà phải chấp nhận đứt gánh giữa đường. Chỉ khi chúng ta luyện tập cho trái tim cứng cỏi thì mới không phải gánh chịu những nỗi đau quá lớn. Khi tình yêu luôn gắn liền với hiểu lầm, cảm xúc và chia ly. Khi chúng ta chẳng còn có thể bên nhau như khi xưa đã từng hứa, từng thề. Em không mong ngày ấy là một ngày ước mắt bi lụy của những lời chúng ta oán trách nhau, em cũng không muốn chúng ta coi nhau như kẻ thù để rồi không thể nói lời tạm biệt.   Em mong ngày ấy chúng ta sẽ mỉm cười với nhau và nhẹ nhàng từ bỏ. Để cái quay lưng không nặng nề và nước mắt rơi không gấp gáp. Để cảm xúc có thể tự do bung tỏa mà không cần kiềm giữ, để không còn thấy ân hận mãi về sau.   Em mong ngày ấy chúng ta vẫn sẽ coi nhau như một người yêu cũ chứ nhất quyết đừng là một người bạn. Anh có hiểu cái cảm giác khi từ yêu chuyển sang bạn nó đau xót và chát đắng thế nào không? Giống như vị gượng gạo của

Thừa nhận đi, em thích anh rồi phải không?

Hình ảnh
Anh biết con gái là chúa hay ngại ngùng, anh cũng biết con gái là phải giữ “giá”, nhưng biểu hiện của em với anh không phải là quá rõ ràng hay sao? Sao em chẳng chịu thừa nhận là cuối cùng đã bị anh chinh phục rồi? Nếu em không thích anh, thì tại sao lại quan tâm anh từng chi tiết nhỏ nhặt, như là kịp thời đưa ra túi thuốc cảm khi thấy anh ban sáng bị hắt hơi rồi ho khan, nhưng lại giả vờ như chẳng có chuyện gì mà quay đi hờ hững. Lúc đó anh cảm động lắm, em biết không? Ngay khi anh chẳng mấy bận tâm đến sức khỏe của mình, thì em đã thay anh chăm sóc cho nó rồi.   Nếu em không thích anh, thì tại sao lại bực tức vô cớ với anh khi nhìn thấy anh lên thư viện cùng cô bạn cùng lớp? Mặc dù anh với cô ấy chỉ là tiện đường, nhưng nhìn thấy vẻ ghen tuông hiện dần trên khuôn mặt em, biểu cảm thú vị đó khiến anh vui suốt nửa ngày. Chứng tỏ, em đã bắt đầu để ý tới những cô gái xuất hiện xung quanh anh, và lo lắng cho vị trí của mình trong lòng anh nữa.   Nếu em không thích