Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn GÓC TRÁI TIM

Happy Valetine' Day*

Hình ảnh
  Happy Valetine' Day * Nhớ mới hôm nào lễ tình nhân Trong nắng chiều buông đã nhạt dần Yêu thương trao gửi vào ánh mắt Ta cùng nhau đếm những bước chân  Ly nước chia hai ta uống cạn Lối nhỏ đường xa cũng thấy gần Mải mê trò chuyện nên mình lỡ Chuyến đò hôm ấy lễ tình nhân… [Nga Trần] Happy Valentine’s Day*

Khói trăng

Hình ảnh
  Khói trăng Khói thuốc rơi sầu in bóng mây Lạc lõng hồn yêu khóc trăng gầy Phòng vắng ngậm ngùi ta vui gió Chuốc những giọt buồn uống chén say Khói thuốc lạnh lùng đợi hồn trăng Bút thả, buồn rơi, khói sương giăng Vần thơ dấu ái ngày xưa cũ Còn mãi tên người biết hay chăng? Đã mấy mùa trăng người nhớ người Bao đợt thu rồi lá vàng hong Ngày mai nắng đến là thu nữa Mà cõi lòng hoài mong nhớ mong Khuya rồi, trăng trốn ở nơi đâu? Ta chờ ta đợi suốt canh thâu Ta xé gió trời, mây nghiêng rẽ Trăng tàn đẫm ướt một dòng châu Trăng ơi nghe ta kể tội tình Dẫu là gầy guộc, dẫu lặng thinh Trăng hãy một lần nghe ta khóc Rồi giết dư tình thuở bình minh... [Huỳnh Minh Nhật] Chúc các bạn & Gia đình buổi tối cuối tuần nhiều yêu thương và ấm áp 

Vẫn bờ vai ấy

Hình ảnh
  Vẫn bờ vai ấy Mình ơi mấy chục năm rồi Vẫn bờ vai ấy cuộc đời bình yên Có mình chèo lái con thuyền Bến bờ hạnh phúc an nhiên đong đầy Mình ơi dẫu có đắng cay Qua bao sóng gió tháng ngày gian nan Có mình che chở non ngàn Đường trần duyên thắm muôn vàn cõi mê Nhớ xưa đôi bận mình về Chênh chao một chút muốn chê vợ già Nhưng rồi chuyện đó cũng qua Thương tôi mình bỏ tình xa tình gần Những năm bao cấp khó khăn Con thơ thiếu sữa, thiếu ăn đói nghèo Cuộc đời vất vả gieo neo Bờ vai mình đó chống chèo vượt qua Bây giờ mình đã về già Nhớ xưa đời đã tặng quà cho tôi Trai tài gái sắc chung đôi Bờ vai mình tựa bầu trời chở che...!!! [Hảo Trần] Chúc các bạn & Gia đình buổi đêm cuối tuần nhiều yêu thương  CHÚC CÁC BẠN & GIA ĐÌNH BUỔI TỐI AN VUI, ẤM ÁP

Lá vàng rơi

Hình ảnh
  Lá vàng rơi Bên đường xác lá vàng rơi Trên cao gió thổi ru hời dịu êm Vài tia nắng nhẹ vương thềm Hỏi nàng thu nhé còn thêm gì nào Bồng bềnh mây lượn trên cao Hoàng hôn đưa đẩy ta vào bến mơ Có ai đang ở bên bờ Chờ đò còn đứng chơ vơ giữa dòng Lạnh lùng với ngọn thu phong Nhìn mây nhìn nước mà lòng ngẩn ngơ Nơi đây sương ảo phủ mờ Hỏi nàng thu có nên thơ như đồn Nơi này mỗi lúc hoàng hôn Tím mây loang nhạt cho hồn miên man Rong rêu sầu úa hoang tàn Cỏ mềm ngấm những giọt chan sương lùa Rung cành chiếc lá nhẹ khua Hạt ngâu lất phất như đùa cùng ai Hanh hao vệt nắng kéo dài Bóng người xiêu đổ nhạt phai trên đường Cho lòng ta phải vấn vương Nàng thu vẫn mãi vô thường thế ư. [Trần Kiên] Chúc các bạn & Gia đình buổi tối an vui, ấm áp và hạnh phúc

Nam mô a di đà Phật

Hình ảnh
 Nam mô a di đà Phật 

Cô lái đò bến Hạ

Hình ảnh
  Cô lái đò bến Hạ Làng này có hai cái bến: Bến Thượng và bến Hạ. Hai bến đều ở đoạn ngã ba, cỏ mọc rậm rạp um tùm. Dẫu đò bến Thượng to hơn, cứng hơn, dài hơn, cong hơn, còn đò bến Hạ thì nhỏ hơn, mềm hơn, nhũn hơn, nhưng khách vẫn không thích đi đò bến Thượng, bởi lái đò ở bến Thượng là một mụ béo như con tượng, tính tình dở dở ương ương, mồm rộng ngoác như cái loa phát thanh của phường, mặt sần sùi toàn những mụn đầu trắng, tấy sưng, to bằng hạt đậu tương. Tóm lại là nhìn không dễ thương.  Trong khi cô lái đò ở bến Hạ thì ngược lại: khuôn mặt trái xoan, vóc dáng nhẹ nhàng, giọng nói dịu dàng, đặc biệt là mái tóc dài óng ả, lúc nào cũng buông xõa, bay bay bềnh bồng trong gió sông chiều mênh mang.  Việc khách thích đi đò bến Hạ hơn cũng là điều dễ hiểu. Ví như bạn mơ mình lạc vào một hoang đảo, bạn thấy một cô gái rất xinh đẹp, bạn đuổi theo cô ấy mấy vòng quanh bãi cát; Và ví như bạn cũng mơ mình lạc vào một hoang đảo, nhưng bạn lại thấy một con tinh tinh, nó nhe răng, giơ móng chồm

Trăm năm một kiếp người

Hình ảnh
  Trăm năm một kiếp người Đời người gói gọn trăm năm Trầm luân cũng một kiếp tằm mà thôi Buồn vui sướng khổ đủ rồi Mai thành quá khứ sẽ phôi pha dần Đời người mấy nẻo phù vân Nỗi đau nhiều gấp vạn lần niềm vui Quẩn quanh toàn những ngậm ngùi Thèm nơi an lạc ngọt bùi thấy đâu Đời người sống được bao lâu Cớ sao ta phải lụy sầu héo hon Sống sao cho vẹn cho tròn Mai về cát bụi người còn nhớ thương Vui trong cuộc sống tầm thường Không vì nghịch cảnh tai ương lụy phiền Để rồi điên đảo... Đảo điên Tìm đâu thấy được một miền tốt tươi Sống sao cho trọn kiếp người Niềm vui hoan lạc nụ cười an yên Dưỡng thân theo bậc thánh hiền Tu tâm hành thiện thấy liền liên hoa Chân trời rộng mở bao la Vui chi cõi tạm ta bà hư vô. [Thanh Hùng] Chúc các bạn & Gia đình tối an vui và hạnh phúc